"Cám Ơn Đời Mỗi Sớm Mai Thức Dậy, Ta có Thêm Ngày Nữa Để Yêu Thương"
"Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường"
"Khi đối mặt với khó khăn, hãy nhớ rằng những thử thách không phải để hủy hoại bạn mà là để khuyến khích và khiến bạn mạnh mẽ hơn."Studs tổng hợp
"Kẻ bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng, người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc"
“Không phải chỉ có đàn ông mới chinh phục thế giới” Lưu Hiểu Khánh
“Thành công là thuốc bổ tốt nhất dành cho phụ nữ” Lưu Hiểu Khánh
"Khi bạn còn tự tin ở mình thì người khác vẫn còn tin bạn"
Nếu bạn không mở tâm ra cho người khác thì bác sĩ bắt buộc phải mở tim bạn ra thôi!!!
Mọi ý kiến đóng góp, quảng cáo và bài vở cho Vietsanhbuoc, mong bạn đọc gửi về hộp thư :
tramtphan@gmail.com
CÔNG TY TÀI CHÁNH HÀNG ĐẦU NƯỚC MỸ ĐANG TUYỂN DỤNG CHUYÊN VIÊN BẢO HIỂM VÀ CỐ VẤN TÀI CHÁNH VÀ ĐẦU TƯ (LIFE INSURANCE, FINANCIAL PLANNING AND INVESTMENT) CÓ ĐÀO TẠO CÁC KHÓA HỌC MIỂN PHÍ
XIN LIÊN LẠC CÔ TRÂM: 503 734 6247
Mọi người thường không quan tâm đến Bảo Hiểm Nhân Thọ vì Bảo hiểm Nhân Thọ là sản phẩm chỉ mua khi không cần, còn khi cần rồi thì không thể mua được.
Các bạn hãy tiết kiệm khoảng 1% thu nhập của mình để mua Bảo Hiểm Nhân Thọ giúp tinh thần mình được thoải mái, an tâm về tài chính cho những người thân yêu.
Các bạn muốn bảo vệ gia đình mình với những điều không ngờ xảy ra,muốn để dành tiền cho con học Đại Học, muốn để dành tiền về hưu, muốn có tiền thu nhập cố định khi về già, muốn đầu tư số tiền nhỏ trong tay, các bạn không biết làm gì, xin liên lạc chuyên viên cố vấn tài chánh Cô Trâm: 503 734 6247
Hy vọng được phục vụ các bạn.
Hy vọng được phục vụ các bạn.
TIN NONG MOI NGAY
TIN NONG MOI NGAY
Saturday, November 30, 2013
XUÂN CỦA MỘT ĐỜI
Hôm nay Chúa ra đời.
Người người ca hát
Đất trời vui !
Riêng ta !
Ta thấy niềm hoan lạc
Bỗng thoáng nhìn ra trong Sát na.
Dọn long vui đón mùa Xuân mới .
Cởi trói hồn ta , thân xác ta.
Từ đây tận hưởng từng hơi thở .
Dưới bóng Tự Do ,Vui ,Sống ,Chờ.
Bao nhiêu mộng ước thời trai trẻ
Rũ bụi phong trần, thôi ước mơ
Xuân này ta đón Xuân 67
Thanh thản tâm hồn bên áng thơ
Cuộc rượu,quân cờ , đàn con cháu …
Tay già vui gẩy khúc XUÂN MƠ.
Sơn Phong Phi Điểu
25 Tháng 12 năm 2012.
( Ngày Chúa Giáng Sinh )*Sát na : Một khoảng thời gian cực ngắn Dịch từ tiếng Sanskrit Bắc Phạn “Ksana"
Friday, November 29, 2013
Món ăn “Đạn” nằm bãi cỏ..,súng trùm mền.
SGTT.VN - Dược sĩ Bùi Kim Tùng, trong cuốn Món ăn bài thuốc thừa nhận nguyên tắc dĩ hình bổ hình.
Bởi vậy nên nhiều người đeo đuổi giấc mộng trăm năm vẫn chạy sung đã tìm đến món ăn được đặt tên rất bạo lực, và ghi hẳn trong thực đơn các nhà hàng: súng đạn.
“Đạn” nằm bãi cỏ...
Anh Huỳnh Phong, một nhà thầu xây dựng ở ấp Sa Bình, xã Long Đức, TP. Trà Vinh vừa sưu tầm và phối chế thành công hai món, có thể làm phái mạnh rạo rực, dù mới nghe tên. Đó là đạn nằm bãi cỏ và súng trùm mền.
Phong quyết giữ bí mật đến phút 89. Khi món ăn được dọn ra, chúng tôi không khỏi bất ngờ trước khả năng sáng tạo cũng như trí tưởng tượng dễ thương của những đầu bếp ẩn danh miệt vườn.
Món pín trâu nghé ở Đức Hòa, Long An rất tươi. Ảnh: T.Tới
|
“Món đạn gì mà thơm nức mũi vậy?”, anh bạn đi cùng hỏi. “Đạn bò tơ.” “Chà! “cỏ” này ăn nhiều thêm ấm thận, người khác trong bàn bình phẩm.
Ngọc hành bò tươi, được thui vàng rồi cạo, rửa sạch. Xắt miếng vừa gắp. Khử tanh bằng ít rượu mạnh và 5 - 10 lát gừng giã giập (củ gừng trước đó được nướng sơ) ngay trên chảo nóng. Rưới thêm vài muỗng cà phê dầu mè, xào qua lửa nhỏ, gia vị vừa miệng với muối, đường, bột ngọt.
Năm phút sau, cho vào 2 - 5 muỗng canh nước cốt dừa. Ba phút kế, thêm vào ít củ hành tây, hành tím xắt dày và nhiều cọng hành hương. Nêm lại. Rắc nửa nắm đậu phọng rang giã ba.
Món ngon không quá cầu kỳ, thời gian thực hiện không đầy 15 phút, nhưng có thể tạo nguồn cảm hứng tràn trề.
“Cỏ” xanh mướt, hăng nồng - thơm ngọt đan xen chút béo bùi, dai dai của miếng ngọc… bò vừa chín tới. Sẽ trơ trọi nếu thiếu bạn hiền và vài ba ly rượu thuốc!
Mặt khác, nhóm cỏ... hành còn lợi hại về khoản trợ tiêu, hãm độ béo ngấy cũng như gây ợ hơi của nước cốt dừa.
Dứt vòng, Phong lý luận: “Vạn vật đều kết đôi đi cặp mới nẩy nở được. Đạn không theo súng khác nào chim quyên lẻ bạn. Đúng không?” “Thưởng anh một ly!”, người bạn đi cùng tán đồng.
Súng nào mới là súng?
Món sau thơm bội phần món trước. Nhờ có nhiều xác củ: hành tây, tím, gừng tươi xắt sợi đồng hành, bao che cho pín dưới tấm màn (mền) trắng tinh của lượng nước cốt dừa và nước dừa xiêm vừa phải. Thỉnh thoảng, lớp màn này còn kêu lụp bụp nho nhỏ, trên lửa riu riu khoảng 20 phút.
Nêm thêm tí muối ớt hiểm mới giã, nhúng vào mớ đọt lá cách với cải bẹ xanh non càng đúng bài.
Vừa thổi vừa ăn miếng pín giòn ngọt sừn sựt, nghe kể chuyện tiếu lâm thì vui không kể xiết.
Ngọc hành trâu ngọt bùi, dai dai không khác bò. Ảnh: T.Tới
|
Được biết, không chỉ đám bạn “đực rựa” anh Phong mê các món này, mà còn không ít các bà vấn vương. “Lần đầu, mấy bả ăn khí thế luôn! Sau đó, tôi hỏi biết thịt con gì hôn. Nghe ra, có bà đỏ mặt chửi rủa. Vậy mà, vài bữa sau lại đốc tui nấu tiếp”, anh Phong cười khà khà kể.
Thế nhưng, về phía huyện Đức Hòa, tỉnh Long An, pín và ngọc bò lại rớt giá so với hàng của trâu. Đơn giản, bởi nhiều người dân ở đây tin rằng, thịt trâu ăn mát và không nhức mình.
Cho nên dọc tỉnh lộ 8, từ Củ Chi đi Long An, đoạn qua xã Đức Lập Hạ, có gần chục quán cơm trâu. Trong đó, nổi trội nhất vẫn là món lẩu “Như ý”. Nguyên liệu gồm ngọc và pín trâu nghé, kèm dĩa rau xanh mướt, chấm nước mắm y với nhiều củ sả bào giầm ớt hiểm.
Tươi nhất, có thể kể quán ăn Trâu Trâu Lò Mổ. Tuy nhiên, khẩu vị chung vùng này thường hảo ngọt. Do vậy, có dịp ghé lại đây, bạn nhớ nhắc nhân viên một câu vô cùng quan trọng: không nêm đường!
Thật ra, nếu người bán cố tình đánh tráo “súng” bò thành trâu hoặc ngược lại thì trong một vạn người ăn, có thể có một thực khách phát hiện ra. Vì vị đó, hẳn từng làm chủ lò mổ trâu hay bò ít nhất hai năm.
Qua quận 12, TP.HCM vài người bạn thân lại rủ đi ăn pín “rồng”, ở nhà hàng Cá Sấu Hoa Cà, gần trường cao đẳng Điện Lực TP.HCM. “Của quý” đám hà bá này rất giòn, nhai hoài không biết ngán. Thường được đầu bếp xào với ớt Đà Lạt, nấm đông cô, dầu hào, điểm xuyết ít mè rang và mấy cọng ngò rí thơm dịu, trông khá thơ mộng.
Tuy vậy, nhiều lão ngư vùng Cần Giờ và Gò Công còn nổi da gà, khi nhớ lại cảnh mấy “ông năm chèo” lớn hơn chiếc xuồng tam bản đánh lộn giành cái hằng tháng trời, nghe đùng đùng tựa như giông bão, máu chảy đỏ một khúc sông Lò Rèn, thuộc xã Lý Nhơn, trước năm 1975.
Pín sấu tuy nhỏ nhưng rất giòn. Ảnh: T.Tới
|
Còn ông Nguyễn Ngọc Thành, chủ nhiệm HTX nông nghiệp Xuân Lộc, Phường Thạnh Lộc, Q.12, TP.HCM, cho biết nhiều thông tin đáng kinh ngạc về loài thủy quái từng gieo rắc kinh hoàng cho cha ông ta thời mở cõi.
“Người Trung quốc gọi nó là “sư tử giang”. Họ rất thích ăn dạng nguyên con, cỡ từ 10 - 15kg/con. Họ tin rằng thịt nó là thuốc chữa bệnh suy dinh dưỡng, tăng sinh lực, chống lão hóa... rất diệu kỳ. Nó là bạn lâu đời với khủng long, cách nay trên 150 triệu năm. Mặc dù vậy, con đực nặng 3 tạ nhưng “kiếm”của nó chỉ lớn hơn ngón tay cái một chút thôi.” Hiện HTX Xuân Lộc nuôi khoảng 100 con sấu bố mẹ và trên 1.000 con sấu thịt, nặng từ 5 - 30kg/con.
Theo ông Thành, pín loài cá mau nước mắt này được xếp gọn hình chữ z. Lúc cần, nó “bật ra cái bặt, mạnh như con đội xe container 40 feet đang no hàng”. Mùa giao phối của chúng kéo dài từ tháng 11 đến tháng 4 - 5 năm sau. Mỗi lần “xiết nhau” dài cỡ 5 - 7 phút.
Tuy nhiên ông Thành thừa nhận, đến nay ở Việt Nam, chưa ai nghiên cứu món này bổ dương tới đâu.
Lương y Đinh Công Bảy từng phân trần: “Các món bổ hình hay bổ ngửa trong dân gian, chủ yếu để “thượng đế” vững tin mình sẽ oai phong lẫm liệt hơn. Chuyện phòng the, yếu tố tâm lý cực kỳ quan trọng. Nếu lỡ “khóc ngoài quan ải” hoặc “giương cờ trắng quy hàng”, bạn cứ lạc quan ca bài “Có còn hơn không!” Và đừng quên, đi khám bác sĩ chuyên khoa.”
Trở lại vấn đề cốt lõi: ăn gì có bổ nấy không? Nếu có, người khỏe mạnh cần thiết ăn nhiều món tráng dương? - Dược sĩ Bùi Kim Tùng lý giải: “Dương vật có gân, sụn và da cho nên có khẩu vị đặc biệt. Theo nguyên tắc dĩ hình bổ hình, ăn dương vật làm cho dương vật con người khỏe hơn, cương cứng lâu hơn. Gia tăng ngọc hành để có thêm nội tiết tố nam. Thêm gân để làm mạnh tông gân. Kết hợp ba bộ phận này rất là hợp lý. Tuy nhiên sức mạnh nhất thời này sẽ làm cho con người suy nhược không dung nạp, gây hiện tượng hoạt tinh để rồi mệt mỏi sau đó... Dùng nhiều thuốc tráng dương có thể gây tổn âm. Cho nên việc bồi bổ phải uyển chuyển, tùy thuộc cơ địa của người bệnh. |
Gái bán hoa... sinh con trước mặt khách làng chơi
SGTT.VN - Sau khi theo vị khách lạ vào phòng trọ "quan hệ" xong, khoảng 3h sáng, T bỗng đau bụng, 15 phút sau thì T sinh một bé gái.
Ngày 28.11, bác sĩ Cao Minh Nhựt - trưởng khoa sản, bệnh viện đa khoa T.Ư TP.Cần Thơ - cho biết, bệnh viện này vừa tiếp nhận trường hợp một cô gái trẻ “đẻ rơi” một bé gái rất đặc biệt. Và rất may mắn, sau khi “đẻ rơi” gần 8 giờ đồng hồ mới được phát hiện, nhưng cả hai mẹ con cô gái đều khỏe mạnh.
Con gái của T rất bụ bẫm, đáng yêu nên có nhiều người muốn xin nuôi.
|
Theo hồ sơ bệnh án, cô gái khai tên Nguyễn Thị T, sinh năm 1995, quê tỉnh Kiên Giang (trên người không có giấy tờ tùy thân).
Khoảng 10h30 ngày 23.11, có người dân gọi điện tới đường dây nóng bệnh viện cho hay có cô gái trẻ “đẻ rơi” một bé gái tại nhà trọ trên đường 91B, khu vực 5, phường An Khánh, quận Ninh Kiều, TP.Cần Thơ và yêu cầu cho xe cấp cứu gấp. Đến khoảng 11h10, cô gái và con được nhập viện vào khoa Sản.
Lúc nhập viện, T trong tình trạng tiếp xúc chậm, mất máu nhiều, còn bé gái da hồng, không khóc, nặng 3,1kg, trên người còn dính rau thai, dây rốn chưa cắt và toàn thân dính đầy phân su khô bám sát vào da. Êkíp bác sĩ nhanh chóng tiếp cho T 2 đơn vị máu, tắm rửa, vệ sinh, hút đờm, cắt rốn và cho bé gái thở ôxy.
Theo T khai với nhân viên khoa Sản, T sống bụi đời, trước lúc sinh, khoảng 23h đêm 22.11 khi T đang đi trên đường thì có vị khách đi qua trả giá 100.000 đồng để qua đêm và T đồng ý. Sau khi theo vị khách lạ vào phòng trọ "quan hệ" xong, đến khoảng 3h sáng ngày 23.11 T bỗng đau bụng, khoảng 15 phút sau thì T sinh ra một bé gái. Sau khi thấy T sinh con, người khách hoảng hốt bỏ đi. Sinh con xong, T nằm lịm trên giường, đến trưa hôm sau T mới tỉnh dậy đi tắm rửa.
T thật thà kể mọi chuyện cho những người tò mò đến xem.
|
Anh Lê Văn H - chủ nhà trọ - cho biết: Trưa hôm đó, anh nghe trong phòng trọ có tiếng trẻ con khóc. Thấy lạ, anh đến gọi cửa nhưng gọi mãi không người mở nên đã tông cửa vào thì thấy trên giường đầy máu, bên cạnh là mớ rau thai và một bé gái sơ sinh, còn cô gái thì đang tắm trong nhà vệ sinh. Ngay lập tức, chủ nhà trọ gọi điện cho xe cấp cứu đến đưa hai mẹ con cô gái vào bệnh viện.
Tiếp xúc với phóng viên, T cho biết quê gốc ở U Minh, Cà Mau, cha mẹ ly hôn lúc T còn nhỏ. T sống cùng mẹ và cha dượng ở Rạch Sỏi, Kiên Giang. Cách đây khoảng 3 năm, T bỏ nhà đi lang thang rồi trôi dạt đến Cần Thơ. Hàng ngày T sống lang thang, bạ đâu ngủ đó, đói thì vào chùa xin cơm và có ai cần mua dâm thì T bán, dù là đang mang bầu sắp đến ngày đẻ.
Bác sĩ Cao Minh Nhựt cho biết, trường hợp hai mẹ con T nếu phát hiện trễ sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng, vì T mất máu nhiều, còn cháu bé đói, lạnh và chưa được hút đờm, khó hô hấp. Tuy nhiên, đến nay sức khỏe hai mẹ con T đã hồi phục tốt, dự kiến trong ngày hôm nay sẽ xuất viện. Vì T không có người thân ở bên nên toàn bộ việc chăm sóc T và bé gái mấy ngày qua do các điều dưỡng khoa chăm lo. Bác sĩ Nhựt cũng cho biết, bệnh viện đã đồng ý miễn toàn bộ viện phí cho T và cho xe bệnh viện đưa mẹ con T về nhà mẹ đẻ ở Kiên Giang, theo mong muốn của T.
Những người nằm cùng phòng T cho biết, mấy ngày qua nhiều người có ý muốn xin bé gái về nuôi và T cũng đồng ý, với điều kiện phải cho... tiền.
THEO DÂN VIỆT
Cấp cứu vì cá rô chui họng
SGTT.VN - Ngày 3.4, thông tin từ bệnh viện đa khoa tỉnh Ninh Thuận cho biết sau hai ngày cấp cứu, bệnh nhân nam K.D., 25 tuổi, ngụ xã Phước Kháng, huyện Thuận Bắc đã qua cơn nguy kịch.
Theo lời kể của bệnh nhân, rạng sáng ngày 2.4, anh đi quăng lưới bắt cá ở ao gần nhà. Khi gỡ lưới được một con cá rô sống, anh ngậm trong miệng để gỡ tiếp con thứ hai. Bất ngờ, cá rô quẫy mạnh, chui tọt vào họng, mắc ngang dưới cổ làm anh nghẹt thở, truỵ tim mạch, người tím tái... Ngay khi anh được nhập viện cấp cứu, các bác sĩ phẫu thuật tạo lỗ thủng khí quản để trợ thở cho bệnh nhân và gắp con cá rô ra ngoài.
CHÂU AN
Wednesday, November 27, 2013
Lẫu Dê
Thịt dê có mùi vị thơm ngon, tác dụng bổ dưỡng, giữ ấm rất tốt nên thích hợp ăn trong mùa lạnh vào dịp lễ cuối năm, cả nhà sum họp quây quần bên nồi lẩu dê thơm lừng nghi ngút khói sẽ thật tuyệt
Nguyên liệu:
1kg thịt dê đã được thui da vàng
1 củ khoai môn 300g
200g măng chua vàng
4 miếng đậu phụ chiên vàng, 1 miếng đậu phụ non trắng, cắt miếng vuông vừa ăn
1 bịch mì trứng, tùy theo ăn ít hay nhiều
1 gói gia vị
2 trái dừa
200g củ sen
3 tai nấm mèo
50g lá tí tô
70g đinh, hồi, quế, táo tàu, vỏ quýt (khi mua thịt dê người ta thường bán luôn gói gia vị này)
50g củ gừng
1 bịch ngũ vị hương nhỏ
5 viên chao trắng
200ml rượu trắng
1 miếng tàu hũ ky
Muối, đường, bột ngọt, dầu ăn, tỏi, hành tím
1 bó cải bẹ xanh, 1 bó tần ô, hẹ.
| |
Bước 1:
Thịt dê mua về lau sạch, thái miếng bằng 2 ngón tay.
| |
Rót rượu trắng vào nồi cùng 100ml nước.
| |
Gừng giã nhuyễn.
| |
Ngâm thịt với rượu và gừng khoảng 15 phút để khử mùi hôi.
| |
Vớt thịt ra rổ để ráo. Bạn chú ý không rửa lại thịt bằng nước lạnh nhé!
| |
Bước 2:
Sau khi thịt ráo khô thì cho thịt vào tô, thêm hành tím và tỏi bằm nhỏ, 1 thìa cà phê bột ngọt, 1/2 thìa cà phê tiêu, 1 thìa canh hạt nêm, ngũ vị hương và 1 thìa canh rượu.
| |
Trộn đều toàn bộ thịt với gia vị, để khoảng 1 tiếng cho thấm.
|
Bước 3:
Măng chua vàng tước sợi.
| |
Nấm mèo ngâm nước với chút muối cho nở rồi rửa sạch thái sợi.
| |
Khoai môn gọt vỏ, rửa sạch, cắt khúc.
| |
Bước 4:
Bắt chảo dầu lên bếp, chiên vàng toàn bộ khoai môn.
| |
Đinh, hồi, quế, táo tàu, vỏ quýt rất quan trọng vì gia vị này sẽ tạo ra mùi lẩu dê đặc trưng bạn thường thấy. Tất cả đem rang sơ qua.
| |
Tàu hũ ky xé từ miếng to ra thành các miếng vừa.
| |
Chiên vàng toàn bộ.
| |
Bước 5:
Củ sen gọt vỏ, cắt miếng.
|
Rau tía tô cắt sợi.
Mì trụng nước sôi cho chút dầu ăn vớt ra để ráo.
| |
Bước 6:
Chế biến chao: làm nóng ít dầu trong chảo, sau đó cho chao vào đánh tan ra, thêm chút nước, đường, bột ngọt, sa tế vào, nêm vừa ăn thì bỏ ra chén.
| |
Bước 7:
Phi thơm hành tỏi bằm trong nồi, cho thịt dê vào xào cho săn lại, thêm nước dừa vào (muốn ngon thì cho nước hầm xương hoặc mua xương dê về hầm lấy nước càng ngon hơn) hầm thịt. Nước sôi hạ nhỏ lửa, vớt bọt, thêm củ sen, nấm mèo và các gia vị thuốc bắc vào nấu chung khoảng nửa tiếng là thịt mềm, khi đó bạn cho rau tía tô vào rồi tắt bếp.
Lưu ý nếu bỏ quá nhiều bỏ nhiều đinh, hồi, quế, táo tàu và vỏ quýt sẽ không ngon. Tốt nhất là khi thấy nước thơm, ngả màu nâu thì bạn nêm muối, đường, bột ngọt vừa miệng rồi vớt các vị thuốc bắc ra, vì khi nấu lâu nồi lẩu nặng mùi thuốc bắc sẽ không ngon nữa.
| |
Trình bày ra một nồi lẩu đặt trên bếp ga mini, khi lẩu sôi cho nấm, khoai môn, đậu phụ trắng và đậu phụ chiên vàng đã cắt vào. Lẩu ăn kèm theo là các loại rau củ trên và mì trụng, chấm với chao.
|
Thịt dê có mùi vị thơm ngon, tác dụng bổ dưỡng, giữ ấm rất tốt nên thích hợp ăn trong mùa lạnh vào dịp lễ cuối năm, cả nhà sum họp quây quần bên nồi lẩu dê thơm lừng nghi ngút khói sẽ thật tuyệt vời!
Ngày xưa ở VN (SG) người ta rất ít khi kêu là lẫu dê lắm , mà gọi là dê tay cầm và dê bát bửu . Dê tay cầm thì nấu không có thuốc bắc , còn dê bát bửu thì nấu với 8 loại thuốc bắc
Nguyên liệu : - Đùi dê
- Muối
- Rượu
- Gừng
- Chao trắng & đỏ
- Taù hủ ki
- Khoai môn
- Tỏi
- Tiêu
- Bôt. ngọt
- Đậu hủ trắng
- Cải bẹ xanh / tần ô
Sơ chế : .
Dê đem về thui da cho vàng (nếu tiệm đã thui rồi thì thôi) , rữa sạch rồi chặt nhỏ , để cho ráo nước , sau đó ướp với chút nuối, rượu và gừng , gừng giả nhỏ cho ra nước , nếu muốn dê ít nùi thì ướp thiệt nhiều rượu và gừng (1 kg dê khoảng 2 củ gừng bằng 2 ngón tay) . Ướp khoảng 3 tiếng đổ rượu đi , bỏ bớt 1 nữa xác gừng , để thịt ra rổ cho ráo nước .
Cách làm :
ướp với chao trắng (1 kg dê khoảng 1 cục chao) , tiêu , bột ngọt , chút muối , ướp khoảng 1 tiếng .
Bắt chảo dầu lên , đập 1 tép tỏi bỏ vô phi cho thơm , rồi để dê vô xào , xào cho tới khi thịt dê săn lại , xác gừng vàng dưới đáy chảo gần khét (cái này làm cho nồi lẫu có màu vàng và thơm) , đổ chút nước vô chờ sôi lên . Sao đó đổ qua nồi , đổ nước vô ngập qua thịt 1 chút , đậy nắp lại nấu cho mềm , lúc sắp chín cho chút xíu đường vô rồi nêm nếm lại cho vừa ăn .
Khoai môn cắt ra chiên hơi vàng bên ngoài 1 chút , đợi lúc dê chín thì bỏ vô nồi .
Múc dê ra tay cầm ,rắc thêm tiêu vô , khi ăn cho vô tàu hủ ki chiên vàng , đậu hủ trắng , cải xanh hay tần ô (hay cả 2)
Chấm với chao đỏ pha thút chanh đường .
Friday, November 22, 2013
Lời khai của kẻ mang súng đi cướp iPhone 5
Mua khẩu súng nhựa tự chế từ biên giới Campuchia với giá 2,5 triệu đồng, Phúc mang về Việt Nam với mục đích đi cướp lấy tiền tiêu xài. Tuy nhiên, khi tên này mang đi gây án, súng không nổ.
Tại cơ quan điều tra, Nguyễn Dương Hoàng Phúc (27 tuổi ở Sóc Trăng) khai, chiều 20/11, tranh thủ lúc đường vắng người qua lại, anh ta giấu súng trong người đi vào cửa hàng điện thoại An Huy nằm trên đường Đỗ Xuân Hợp, phường Phước Bình, quận 9, TP.HCM.
"Lúc đầu tôi bước vào vờ hỏi chiếc điện thoại iPhone 5 giá bao nhiêu tiền, bà chủ cửa hàng điện thoại nói là giá 12 triệu. Tôi vờ than giá cao rồi đi ra ngoài", Phúc nói và cho biết sau 5 phút suy nghĩ hắn quay lại năn nỉ chị Lê Thị Kim Dung (chủ quán) bớt cho 100.000 đồng nhưng không được chấp nhận.
"Khi tôi đang quay ra thì chị Dung đi theo ra. Lúc này tôi mới rút súng định gí vào đầu chị ta để uy hiếp buộc phải đưa chiếc điện thoại iPhone 5 cho mình nhưng khi bóp cò súng không nổ", Phúc nhớ lại.
Hình ảnh camera an ninh ghi lại lúc Phúc cầm súng dí vào đầu uy hiếp thanh niên trong cửa hàng điện thoại An Huy. |
Tuy nhiên, cho rằng súng trên là giả vì bắn không nổ nên bà chủ cửa hàng điện thoại đã quay sang ôm ngang, xô ngã kẻ gian. "Trong lúc đang vật lộn với chị Dung thì tôi bị chị Lê Thị Nga (chị ruột của chị Dung) chạy ra đường kêu cứu người dân", hung thủ vụ án nói.
Phúc bảo, vì bị đau lưng không đủ sức để chống lại được với chị Dung nên hắn dùng báng súng đánh vào đầu và mang tai nạn nhân hòng tháo chạy. Đúng lúc này anh Nhật Khanh (thợ hớt tóc gần đó) nghe tiếng tri hô liền chạy đến.
Thấy chị Dung la lớn rằng súng không có đạn nên người dân lao vào vây bắt Phúc.
Theo cơ quan điều tra, Phúc là người từng có 2 tiền án về tội cướp giật tài sản. Khẩu súng Phúc sử dụng là mua từ Campuchia với giá 2,5 triệu đồng. Dù không phải là súng thật nhưng khi bắn vào người vẫn bị sát thương.
Cơ quan cảnh sát điều tra Công an quận 9 (TP.HCM) đang tạm giữ Nguyễn Dương Hoàng Phúc để điều tra làm rõ hành vi cướp tài sản.
Người già trên xứ Mỹ
Nỗi nhớ quê hương không bao giờ nguôi trong lòng người Việt xa xứ, đặc biệt là với người lớn tuổi. Hồi hương thì chẳng còn bà con họ hàng, ở lại thì phải đối diện với nỗi cô đơn khi xế bóng trên xứ người.
Hằng ngày tôi vẫn dõi mắt vào cái nhiệt kế treo trong phòng sinh hoạt gia đình. Cột đỏ của nhiệt kế vẫn ở mức 13 hay 14 độ C. Khí trời vẫn còn rất lạnh, tôi ngại ra đường đón xe bus đến thăm vài ông bạn thân đang ở trong viện dưỡng lão ở thành phố Westminster của quận Cam (California – Mỹ).
Nhiều lần tôi nhờ đứa con trai, cuối tuần chở tôi bằng xe hơi đi thăm các bạn già, nhưng hai ngày thứ bảy, chủ nhật nó cứ dán mắt vào cái tivi để xem các trận bóng rổ và bóng bầu dục (Football) của Mỹ.
Các con lớn, trai gái, đều ở xa, tít mãi xa. Lúc nhỏ, chúng còn quây quần sống với mẹ cha, lớn lên lấy vợ, lấy chồng, đều có một đời sống riêng tư. Tôi ở nhà một mình với đứa con út còn độc thân. Bảy giờ sáng, nó ra xe đến sở làm, chiều tối mới về nhà, nói dại nếu tôi lỡ có đột quỵ vì nhồi máu cơ tim thì chẳng có ai hay biết.
Ông hàng xóm ở cạnh bên là người Mễ Tây Cơ. Nhà bên mặt, sau lưng, phía trước đều là sắc dân da trắng. Cửa chính nhà tôi và hàng xóm đều đóng kín suốt ngày đêm. Thỉnh thoảng nhìn thấy nhau, chỉ giơ tay vẫy chào. Tôi ở khu này gần 20 năm qua, mà chưa bao giờ chuyện trò với nhau. Đã nhiều lần tôi có cảm giác hình như mình đang bị giam lỏng trong một không gian của “tự do”.
Tự nhiên, tôi ngước mắt nhìn lên bàn thờ, hai bức ảnh của cha mẹ già, thuở nào, giờ đây biền biệt chia xa. Bức ảnh của người vợ thân yêu, đã 6 năm nay yên ngủ trong lòng đất lạnh.
Cuốn lịch treo tường, mỗi ngày tôi vẫn đều đặn bóc từng tờ. Ba mươi năm sống trên xứ người, được những gì? mất những gì? Tôi cứ băn khoăn tự hỏi như thế nhưng bao giờ mổ xẻ tường tận vì tôi sợ mà cũng chẳng biết sợ điều gì.
Sáng nay thức dậy sớm, bước xuống nhà, cái nhiệt kế đã chỉ 17 độ C. Vài ngày nữa chắc sẽ ấm hơn. Tôi vui mừng mỉm cười một mình. Cuối tháng 11 dương lịch rồi. Lại sắp đến mùa Giáng sinh, Tết Tây và Tết Ta.
Sau vườn, nụ non trong chậu mai đã đâm chồi. Nắng sẽ hanh vàng và tôi sẽ bắt bus đến thăm các bạn già trú đông trong các viện dưỡng lão ở thành phố Westminster, nơi cộng đồng người Việt cư ngụ đông nhất Hoa Kỳ. Nếu kể thêm các thành phố lân cận, như Los Angeles, Long Beach, trong khu chu vi khoảng 40 dặm, có lẽ hơn 400 ngàn người Việt làm ăn, sinh sống tại đây.
Thế hệ thứ hai, thứ ba của người Việt làm đủ mọi loại ngành nghề từ bác sỹ, kỹ sư, luật sư, nhà bác học, nghệ sỹ, thương gia đến bác tài xế, anh cắt tóc, chị tỉa móng tay… Đặc biệt vài năm trở lại đây, đã có một vài khuôn mặt trẻ tham gia chính trị Hoa Kỳ.
Một cộng đồng non trẻ năm nào ngơ ngác bước chân lên đất Mỹ, trong chớp mắt gần 40 năm, đã trở thành một cộng đồng sinh động bậc nhất mà ngay chính người Mỹ cũng phải kính trọng và nể phục, và các cộng đồng di dân khác, có chút ganh tị.
Tuổi trẻ Việt Nam ở nước ngoài đã bước những bước vững chắc tự xây dựng cho chính mình và gia đình hướng về một tương lai rực rỡ, và hình như với quá khứ của cha ông, họ ít quan tâm đến.
Ngược lại, tuổi xế chiều của người Việt xa xứ là đề tài nghiên cứu không chỉ cho các nhà Xã Hội học gốc Việt mà cả các nhà Xã Hội học bản địa cũng quan tâm không kém.
Một khảo sát của Đại học San Diego (Californnia) kéo dài trong 1 năm với 1.000 gia đình Việt sinh sống ở thành phố San Diego vào cuối thập niên 80 cho thấy:
Người Việt đang sống với ba thế hệ riêng biệt. Tuổi trẻ, học hành rất tốt, hướng đến tương lai, với ước mơ hoà nhập vào dòng chảy của cuộc sống nơi họ sinh ra hoặc lớn lên. Tuổi trung niên luôn hoài niệm về quá khứ nhưng cố quên, đem tất cả sinh lực làm hai ba công việc, hoặc cố làm thêm giờ phụ trội. Họ cố kiếm tiền để sắm xe, mua nhà và cho con cái ăn học. Với người già, họ hình như mất tất cả, nhiều người còn bị trầm cảm, không muốn suy nghĩ gì.
Chơ vơ trong một buổi sáng cuối tuần, tôi quyết định đón xe bus đến thăm vài ông bạn già đang ở trong viện dưỡng lão gần khu Phước Lộc Thọ, trung tâm của Little Saigon.
Trước cửa viện dưỡng lão trồng rất nhiều hoa, những cây bông giấy rực rỡ trong ánh nắng sớm. Cảnh đẹp mà hoang vắng đến rợn người. Tôi thấp thoáng nhìn thấy có hai chiếc xe lăn. Tôi sải bước nhanh hơn, đó là hai người bạn tôi.
Cứ ngỡ họ đứng đón tôi nhưng một ông bạn lên tiếng: “Không phải chờ ông đâu, tuần rồi thằng con không đem các cháu đến thăm nên tui sốt ruột ra cổng chờ”. Tôi xem đồng hồ, mới hơn 7 giờ sáng. Vừa lúc đó, nghe tiếng thắng xe phía sau lưng, hai đứa con trai của hai người bạn tôi bước đến.
Hai ông bạn không nói gì, ánh mắt chỉ nhìn vào chiếc xe, họ đang đợi lũ cháu nội. Sau vài câu thăm hỏi, một người con trai nói: “Tụi con phải đưa mẹ con chúng nó xuống Sở thú San Diego xem gấu trúc và cá heo làm xiếc. Bye – bye bố nghe”. Chiếc xe rồ máy và mất hút ở một khúc quanh đầu đường.
Hai bạn già thẩn thờ nhìn theo, họ lẳng lặng, rướn người lăn chiếc xe trở về phòng.
Theo một thống kê không chính thức, trong cộng đồng người Việt ở miền Nam California có khoảng hơn 15 ngàn người từ 65 tuổi trở lên. Một số đang ở nhà, và một lượng không nhỏ đang ở trong các viện dưỡng lão.
Họ vẫn nhớ về một dòng sông, về góc phố một mảnh vườn, một làng quê, nơi họ sẽ sinh ra, lớn lên, trong nhọc nhằn trong bom đạn và đêm đêm quen thuộc với ánh hoả châu bừng sáng, xa xa tiếng đại bác vọng về. Với nhiều người, mơ ước cuối đời là được sống và được chết trên quê hương yêu dấu. Chỉ vậy thôi.
Saturday, November 16, 2013
Bài văn 'ngoài sức tưởng tượng', dân mạng thích thú
(VTC News)- Bài văn đạt 7,5 điểm và lời phê
“Bài viết của em nằm ngoài sức tưởng tượng của cô” đang được cư dân mạng
chia sẻ nhiệt tình.
Bài văn được sáng tạo bởi trí tưởng tượng phong phú của một học sinh khiến giáo viên cũng phải bật cười. Tuy chưa xác định rõ nguồn gốc của bài văn này nhưng cộng đồng mạng cho rằng điều đó không quá quan trọng bởi bài văn hết sức thú vị, khiến người đọc phải bật cười.
Ngay sau khi được chia sẻ trên mạng, bài văn đã thu hút gần 100.000 lượt người xem và bình luận.
Bài văn có nội dung như sau:
"Đề bài: Tưởng tượng 20 năm sau, một ngày em về thăm trường, viết thư cho 1 người bạn cùng học ngày ấy kể lại buổi thăm trường này.
Bài làm:
Mặt trăng, 12 tháng 6 năm 2033
Khánh thân mến!Tớ viết thư này trước hết là để hỏi thăm cậu, cậu dạo này có khỏe không?
Bài văn "ngoài sức tưởng tượng" khiến dân mạng thích thú |
Cậu có biết thành phố thứ 3 trên mặt trăng không? Tớ có một biệt thự ở khu ngoại ô trên ấy, hàng năm cứ cuối hè tớ lại lên đấy chơi cùng với gia đình, nhắc mới nhớ, tớ cưới vợ được gần một năm rồi. Vợ tớ xinh lắm, mặt không tì vết. Gia đình tớ sống rất tốt. Hiện tại, tớ đang trên phi cơ riêng bay sang Anh để tiếp xúc cùng các đại biểu cấp cao của Liên Hợp Quốc.
Cách đây ba hôm, khi đang trên đường sang Mĩ để giải quyết một số việc quan trọng và nhận giải thưởng Nô-ben về hòa bình, tớ có dừng lại ở Hải Phòng - nơi mà hồi nhỏ anh em mình còn học ở đây. Tớ về chính ngôi trường Trần Phú từ thuở nào, ngày nay nó đã được tu sửa lại khang trang hơn và được dát toàn bộ bạch kim ở khắp trường. Không những thế, nó đã được đưa lên trên không, cao hơn 100m so với mặt đất để mở rộng chỗ ở cho người dân. Khi bước vào trường, tớ mới phát hiện ra hiệu trưởng ở đây chính là Hiền Thảo - một trong những người bạn đã học chung với anh em mình trong bốn năm cấp hai.
Cậu ấy giờ đã khác, với vị trí hiệu trưởng, cậu ấy chín chắn, cứng rắn hơn nhưng vẫn đầy tình cảm và tình yêu thương ấy. Cậu đón tiếp tôi với sự niềm nở, tự hào kể cho tôi về những việc cậu đã làm nào là các dãy nhà đã được tăng lên thành sáu tầng, được lắp cầu thang máy, được xây thêm khu liên hợp, khu thể thao có thêm bề bơi, sân bóng đá, bóng rổ, sân tenis, bãi giữ xe...
Đang xao xuyến vì những kỉ niệm, đột nhiên có một giọng nói khàn khàn, nhưng đầy sự trìu mến, gọi : "Trường Ân đó hả em?" Tôi ngờ ngờ rồi quay lại. Hóa ra đó chính là thầy Nguyên, Khánh ạ. Thầy bây giờ trông đã già hơn hẳn. Đầu thầy đã không còn tóc, bóng loáng rồi đột nhiên, tôi xúc động đến tột cùng - thầy Nguyên đây ư? Người thầy đã dạy tôi "đây ư?" Trời, thầy giờ già quá, người đã dạy cho tôi cấp hai và cũng là người đã dành hơn bốn thập kỉ để cống hiến cho giáo dục nước, nhờ thầy, bao thế hệ đã lớn lên, trở thành những trụ cột, những người đi xây dựng đất nước, là người cống hiến thầm lặng...
Ôi, chả có nhẽ mái tóc của thầy đã ra đi cùng với sự cống hiến ấy. Khi nghĩ về những điều đó, Khánh ạ, tớ chỉ chực bật khóc.
Thầy quá tận tâm với nghề, cống hiến hết mình. Thầy giờ là một ông lão ngoài bảy mươi cũng về thăm trường rồi tình cờ gặp tôi... Tôi dìu thầy ra ghế đá, nó đã được lắp đặt thêm một bộ tản nhiệt nên mặc cho trời hôm ấy nóng hơn 30 độ, tôi và thầy vẫn thoải mái ngồi nói chuyện...
Mặc dù không muốn, nhưng cuối cùng cũng phải rời đi, tôi chào thầy, từ biệt Hiền Thảo, rồi hẹn một lần khác gặp sau. Buổi chia tay ấy đầy xúc động, rồi tớ lên phi cơ bay đi, ngó lại, tớ thấy được bóng dáng của thầy mờ dần, nhỏ dần rồi cuối cùng biến mất sau làn mây làm tôi lại suy nghĩ viển vông.
Tớ chỉ viết đến đây thôi. Cho tớ gửi lời chào đến gia đình của cậu và chúc cậu gặp thành công trong mọi mặt cuộc sống".
Hoàng Anh
Con người biết tự làm chủ bản thân trước sóng gió cuộc đời
Con người sống hạnh phúc, chết bình an, không cần theo tôn giáo nào, cũng chẳng cần cầu nguyện thánh thần thiên địa chi cả.
Con người biết tự làm chủ bản thân trước sóng gió cuộc đời ví như hòn đảo tự đứng vững trước phong ba bão táp vậy.
Chuyện gì rồi cũng qua
Hơn thua phiền não mà
Biết tu tâm dưỡng tánh
Không còn người với ta
Chuyện gì rồi cũng xong
Phê phán thêm phiền lòng
Biết tu tâm dưỡng tánh
Muôn sự thảy đều không
&
Nên học hạnh của đất
Nhận chịu của thế gian
Thơm tho và hôi thúi
Hóa thành đóa hoa tươi
Người đời tặng tên đạn
Phê phán và phỉ báng
Biết tu tâm dưỡng tánh
Hóa thành đóa hoa tươi
&
Niệm Phật hay tọa thiền
Nên nhớ lời Tổ dạy
Nhứt định không tranh cãi
Gắng giữ tâm thanh tịnh
Ngày mai ai cũng chết
Ngày nay không tranh cãi
Muôn sự không còn
mãi
Gắng giữ tâm thanh tịnh
Tỳ-Khưu Thích-Chân-Tuệ
NGHIỆP THIỆN ÁC KHI LÂM CHUNG
HT THÍCH THANH TỪ
Trong Sử 33 vị Tổ có kể về một vị Tăng Ấn Ðộ, tôi không nhớ rõ tên.
Một hôm Ngài đi khất thực ngang qua nhà ông Trưởng Giả. Nhưng ông Trưởng Giả đi khỏi.
Trong nhà có con chó chạy ra sủa to. Ngài nhìn nó và quở:
"Ngươi bị bệnh tiếc của mà trở lại làm chó, đã không biết còn sủa om sòm".Nghe nói vậy, con chó buồn bỏ ăn. Ông Trưởng giả về, thấy con chó cưng của mình bỏ ăn.
Ông liền hỏi lý do và được người nhà kể lại: hồi sớm mai có vị Sa Môn đi ngang, nó thấy liền sủa.
Rồi không biết ông ấy nói gì với nó, từ đó nó buồn bỏ ăn.
Ông hỏi vị Sa Môn đóở đâu và ông tìm gặp được Ngài.
Với tâm rất sân hận, ông hỏi: Hồi sáng ông nói gì mà con chó của tôi nó buồn đến bỏ ăn?
Ngài bảo: Ông đừng nóng, để ta nói cho ông nghe. Con chó đó là cha của ông.
Ông càng tức hơn, hỏi: tại sao con chó đó là cha tôi?
Ngài nói: Nều không tin, ông hãy về tìm ngay giữa giường nơi cha ông khi xưa ngủ, mà bây giờ là chỗ con chó hay nằm,
ông đào xuống sẽ thấy ché vàng.
Vì khi cha ông chết, không kịp trối trăn lại với ông, nên bây giờ tiếc của mới sanh trở lại làm chó để giữ của.
Nếu không tin ta, ông về đào lên sẽ thấy.
Ông càng tức hơn, hỏi: tại sao con chó đó là cha tôi?
Ngài nói: Nều không tin, ông hãy về tìm ngay giữa giường nơi cha ông khi xưa ngủ, mà bây giờ là chỗ con chó hay nằm,
ông đào xuống sẽ thấy ché vàng.
Vì khi cha ông chết, không kịp trối trăn lại với ông, nên bây giờ tiếc của mới sanh trở lại làm chó để giữ của.
Nếu không tin ta, ông về đào lên sẽ thấy.
Khi ấy, vị trưởng giả không còn lớn tiếng với Tổ nữa, mà trở về đào chỗ Tổ đã chỉ.
Quả nhiên ông thấy có một ché vàng.
Ông liền chạy tới xin Tổ cứu cha ông.
Tổ khuyên nên đem của đó bố thí cho cha ông hết nghiệp.
Trưởng giả nghe lời Tổ dạy liền đem ché vàng bố thí. Sau đó con chó chết.
Quả nhiên ông thấy có một ché vàng.
Ông liền chạy tới xin Tổ cứu cha ông.
Tổ khuyên nên đem của đó bố thí cho cha ông hết nghiệp.
Trưởng giả nghe lời Tổ dạy liền đem ché vàng bố thí. Sau đó con chó chết.
Như vậy, vì tiền của nên trở lại làm chó để giữ của, đó là điều đáng sợ.
Nên ở đây, tôi nhắn 3 điều cấm kỵ trước khi lâm chung.
Phật Tử phải nhớ đừng để bao giờ xảy ra.
Tôi lập lại: điều thứ nhất là tâm sân giận, điều thứ hai là tâm oán thù, điều thứ ba là tâm yêu tiếc, tức là yêu con, tiếc của.
Nhớ đừng có 3 tâm đó mới khỏi đọa vào con đường khổ. Có 3 tâm đó là nguy hiểm
Nên ở đây, tôi nhắn 3 điều cấm kỵ trước khi lâm chung.
Phật Tử phải nhớ đừng để bao giờ xảy ra.
Tôi lập lại: điều thứ nhất là tâm sân giận, điều thứ hai là tâm oán thù, điều thứ ba là tâm yêu tiếc, tức là yêu con, tiếc của.
Nhớ đừng có 3 tâm đó mới khỏi đọa vào con đường khổ. Có 3 tâm đó là nguy hiểm
Nếu khi sắp lâm chung mà khởi tâm thiện thì sẽ được điều lành, điều tốt.
Tâm thiện là gì?
- Ðiều thứ nhất, khi sắp lâm chung phát tâm bố thí, giúp đỡ người nghèo, kẻ bệnh, mình có phương tiện tới đâu phát tâm tới đó
- Ðiều thứ hai,
đối với người Quy Y rồi, thì phát tâm cúng dường Tam bảo, còn chưa Quy Y
thì phát tâm Quy Y để tâm thiện tăng trưởng. Làm như vậy là đã hướng về
điều thiện và sẽ
đi theo con đường thiện.
- Ðiều thứ ba là
phát tâm phóng sanh nghĩa là cứu các con vật bị người ta bắt và sẽ bị
giết. Mình cứu nó bằng càch mua lại đem thả, hoặc tìm cách nào cứu con
vật không bị chết.
Bố thí, cúng dường, phát tâm phóng sanh là tâm lành, nhờ phát tâm lành, tự nhiên lần lần chúng ta sẽ đi theo con đường lành.
Ðó là những điều tâm nên khởi khi sắp lâm chung
Ðó là những điều tâm nên khởi khi sắp lâm chung
Subscribe to:
Posts (Atom)