"Cám Ơn Đời Mỗi Sớm Mai Thức Dậy, Ta có Thêm Ngày Nữa Để Yêu Thương"


"Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường"

"Khi đối mặt với khó khăn, hãy nhớ rằng những thử thách không phải để hủy hoại bạn mà là để khuyến khích và khiến bạn mạnh mẽ hơn."Studs tổng hợp

"Kẻ bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng, người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc"

“Không phải chỉ có đàn ông mới chinh phục thế giới” Lưu Hiểu Khánh

“Thành công là thuốc bổ tốt nhất dành cho phụ nữ” Lưu Hiểu Khánh

"Khi bạn còn tự tin ở mình thì người khác vẫn còn tin bạn"

Nếu bạn không mở tâm ra cho người khác thì bác sĩ bắt buộc phải mở tim bạn ra thôi!!!

Thử thách của thành công không phải là ở chỗ ta làm gì khi ở đỉnh cao

Mà là khả năng vươn lên mức nào sau khi đã rơi tận đáy.

George S.Patton

Một trong những điều tuyệt vời nhất của cuộc sống là thời khắc hiện tại, không phải là thời khắc cam go và nghiệt ngã. Hãy ghi khắc điều này trong tim để từng ngày qua đi sẽ là ngày tốt đẹp nhất trong năm

Ralph Waldo Emerson

…Từ bầu trời, mặt đất, một hình dáng vụt qua cho đến mảnh báo cũ hay tơ nhện, chúng ta phải chọn ra cái tốt nhất cho mình ở nơi ta có hể tìm thấy nó.

Pablo Picasso

Chúng ta tạo nên cuộc sống từ những điều nhận được, nhưng chúng ta thực sự làm nên cuộc đời chính từ những điều mà chúng ta cho đi

Winston Churchill

Tôi đã phát hiện ra bí mật rằng sau khi leo lên đỉnh ngọn đồi, người ta sẽ thấy những ngọn đồi khác. Tôi nghỉ ngơi ở đó một lát, quan sát khung cảnh huy hoàng quanh tôi, nhìn lại quãng đường tôi đã vượt qua. Nhưng tôi chỉ nghỉ một lát thôi, sự tự do trở thành trách nhiệm, tôi không nán lại, vì đoạn đường vẫn chưa kết thúc.

Nelson Mandela, cựu tổng thống Nam Phi,

Hình ảnh mà bạn hình dung về tương lai, trong mọi hoàn cảnh, đều có giá trị lớn hơn nhiều so với sự hồi tưởng của bạn về quá khứ.

Michael Korda

Có một số bằng chứng cho thấy người nào ít gặp may mắn lúc đầu đời sẽ có cơ hội thành công hơn những người ngay từ đầu đã có được mọi thứ. Sở dĩ như vậy là vì người ít may mắn phải cố gắng nhiều hơn và nỗ lực nhiều hơn để bảo đảm thành công.

Krisana Kritmanorote

Cuộc sống của chúng ta là một hành trình bất tận

Chúng ta phải học hỏi và phát triển

khi qua mỗi khúc quanh của cuộc đời.

Trên con đường đó, đôi khi chúng ta vấp ngã,

Nhưng luôn hướng đến điều tốt đẹp nhất trong chúng ta.

Gerald L.Coffee

Chúng ta cứ làm như thể những tiện nghi xa hoa là một đòi hỏi tất yếu và sẽ mang lại ý nghĩa trong cuộc sống chúng ta! Trong khi đó, tất cả những gì ta cần để cho cuộc sống thật sự hạnh phúc và ý nghĩa, chính là có một điều gì đó để mà thực sự say mê, thực sự tâm huyết.
Charles Kingsley

Nếu trong bạn trước giờ vẫn chưa có được ngọn lửa đam mê thắp sáng, thì bạn phải thổi bùng nó lên.


Vince Lombardi

Thế giới thuộc về những ai sống có nhiệt huyết, say mê và có khát vọng cháy bỏng.

Ralph Waldo Emerson

“Hãy mạo hiểm những gì đã được tính toán kỹ. Điều này khác xa so với sự liều lĩnh.”

Tướng George S. Patton, Jr.

“Sống với mạo hiểm có nghĩa là vượt ra khỏi lối mòn, nhảy xuống khỏi vách núi và tạo cho mình đôi cánh để có thể bay lên cao hơn.”

Ray Bradbury

“Vấn đề tinh tế khó nhận ra nhất là ở chỗ, nếu bạn không dám mạo hiểm gì cả, thì cuộc sống của bạn đang ở mức mạo hiểm cao nhất đấy.”

-EricaJong

“Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, bạn hãy luôn là chính mình.” – Buckaroo Bonzai

“Một người có thể thành công ở hầu hết mọi lĩnh vực mà anh ta thể hiện lòng nhiệt tình vô hạn.” - Saclơ Suýt

“Cần nhớ là chúng ta tồn tại để làm gì và chúng ta đang cố đạt tới cái gì” - Gie-xin-ski

“Khi đặt một mục tiêu, đừng đặt thấp hơn khả năng của bạn. Ít người đạt được mục tiêu cao hơn mục tiêu họ đặt ra.” - Patricia Harris

“Đừng thương tiếc hôm qua, đừng đợi ngày mai, đừng lảng tránh hôm nay.” - Ngụ ngôn Pháp

“Gieo hành vi bạn sẽ gặt thói quen, gieo thói quen bạn sẽ gặt tính cách, gieo tính cách bạn sẽ gặt số phận.”– Khuyết danh

“ Đường tuy gần không đi không bao giờ đến, việc tuy nhỏ không làm chẳng bao giờ nên.” - Tuân Tử

“Thất bại không phải là vấp ngã mà là cứ nằm lì sau khi ngã.” - M.A.Carrera

“Sự thành công cho ta thấy một mặt của cuộc đời. Thất bại cho ta thấy nốt mặt kia của nó.” - T.Catôn

“ Cần phải lựa chọn một cách nghiêm ngặt xem nên học gì và không nên học gì.” - Tônxtôi

“Ngày nào mà bạn không bổ sung cho vốn hiểu biết của bạn dù chỉ một mẩu kiến thức nhỏ nhưng mới mẻ với bạn thì bạn hãy coi đó là một ngày mất đi vô ích, không thể lấy lại được.” - Xta-ni-lap-xki

“Loài người thích chinh phục những ngọn núi hùng vĩ, những dòng sông bất tận, và cả vũ trụ bao la. Thế nhưng, có mấy ai khám phá được hết bí ẩn trong chính con người mình.” - St. Augustine




HOME PAGE

TIN TỨC TỔNG HỢP


Mọi ý kiến đóng góp, quảng cáo và bài vở cho Vietsanhbuoc, mong bạn đọc gửi về hộp thư :

tramtphan@gmail.com





CÔNG TY TÀI CHÁNH HÀNG ĐẦU NƯỚC MỸ ĐANG TUYỂN DỤNG CHUYÊN VIÊN BẢO HIỂM VÀ CỐ VẤN TÀI CHÁNH VÀ ĐẦU TƯ (LIFE INSURANCE, FINANCIAL PLANNING AND INVESTMENT) CÓ ĐÀO TẠO CÁC KHÓA HỌC MIỂN PHÍ

XIN LIÊN LẠC CÔ TRÂM: 503 734 6247

Mọi người thường không quan tâm đến Bảo Hiểm Nhân Thọ vì Bảo hiểm Nhân Thọ là sản phẩm chỉ mua khi không cần, còn khi cần rồi thì không thể mua được.
Các bạn hãy tiết kiệm khoảng 1% thu nhập của mình để mua Bảo Hiểm Nhân Thọ giúp tinh thần mình được thoải mái, an tâm về tài chính cho những người thân yêu.
Các bạn muốn bảo vệ gia đình mình với những điều không ngờ xảy ra,muốn để dành tiền cho con học Đại Học, muốn để dành tiền về hưu, muốn có tiền thu nhập cố định khi về già, muốn đầu tư số tiền nhỏ trong tay, các bạn không biết làm gì, xin liên lạc chuyên viên cố vấn tài chánh Cô Trâm: 503 734 6247
Hy vọng được phục vụ các bạn.








TIN NONG MOI NGAY

TIN NONG MOI NGAY



Thursday, October 8, 2015



Tình yêu của cặp vợ chồng cãi nhau như cơm bữa

Bố tôi là một người nóng tính, yêu tiền như sinh mạng, mẹ tôi vì quá yêu bố nên cũng yêu luôn cả tiền.
Tôi thường nghe bạn bè than phiền vì họ sống trong một gia đình không hạnh phúc, bố mẹ cãi nhau, bố mẹ bắt ép này nọ, không cho họ tự quyết cái này cái kia. Nếu như theo tiêu chuẩn về “gia đình hạnh phúc” thì hẳn là gia đình tôi không hạnh phúc rồi vì bố mẹ tôi cứ ngồi 15 phút là lại cãi nhau. Tôi và các chị em phải sống trong một đế chế hà khắc với sự quản lý nghiêm ngặt của bố mẹ, nhưng sao mỗi lần nghĩ về gia đình mình tôi vẫn cứ tủm tỉm cười vì mình sống trong một gia đình không chuẩn “hạnh phúc”.
Bố tôi là một người nóng tính, yêu tiền như sinh mạng, mẹ tôi vì quá yêu bố nên cũng yêu luôn cả tiền. Kể chuyện về gia đình mình thì cũng có lắm chuyện. Bố và mẹ vốn dĩ không hợp tuổi (đó là theo như lời bà nội bảo, mà bà nội tôi lại theo như lời ông thầy bói bảo), nhưng cãi nhau thế thôi chứ bố mẹ tôi cũng cấm có rời xa nhau một ngày. Bố gọi mẹ tôi là "mẹ sề” còn mẹ cãi nhau với bố thế nào cũng không bao giờ xưng mày tao, suốt ngày gọi tên “bố bọn trẻ”.
Nhớ có lần vì chuyện tiền nong xây cất nhà bố và mẹ cãi nhau to, mẹ ghét bố lẳng lặng lôi quần áo cho vào cái bị như thể chuẩn bị bỏ nhà ra đi. Tôi lân la giữ mẹ lại thì mẹ lại ngồi khóc kể bố chúng mày tệ bạc lắm, rồi đủ chuyện từ xửa từ xưa bố đã đối xử không tốt với mẹ ra sao, rồi nếu không vì mẹ thương chị em tôi nhỏ dại thì đã bỏ đi lâu rồi. Nghe xong tôi cũng ngậm ngùi thương cho mẹ khổ vì bố quá chừng nên quyết tâm ủng hộ việc mẹ bỏ nhà ra đi, không thể để mẹ vì chúng tôi mà ở cạnh "người tệ bạc như bố". Tôi liền hùng hồn tuyên bố, “thôi bố tệ vậy thì mẹ cứ đi đi, đừng ở với bố làm gì nữa. Con và các chị lớn rồi sẽ tự lo được, mẹ cứ yên tâm mà đi mẹ nhé”. Tôi vừa khóc vừa nói. Thế mà mẹ đang khóc lại kêu lên: “Ối giời ơi, tôi nuôi con bằng này để nó vào hùa với bố đuổi mẹ nó đi thế đấy. Tao không đi nữa cho bố con nhà mày biết tay. Còn cô ấy, phải để bố cô rước con hồ ly tinh vào nhà thì con mới biết mẹ ghẻ con chồng nó như thế nào nhá!” Bố thấy thế liền vào nịnh nọt: “Mẹ mày cứ nói oan tôi đuổi mẹ mày bao giờ. Còn cái con này, biết gì mà bép xép, ra quét sân ngay. Con với chả cái càng ngày càng hỏng, chả biết nó giống ai?” “Nó giống bố nó ấy”, mẹ tôi đáp trả. Đấy thế là hai ông bà lại lườm nguýt rồi làm hòa nhau, rồi quấn quýt lại luôn, chỉ khổ cho cái đứa nhỡ mồm nhỡ miệng là tôi ăn đủ gạch đá.
Có lần bố nghe lời bà nội kể rằng mẹ ở nhà đối xử tệ bạc với bà, cãi bà nhem nhẻm (bà ghét mẹ tôi lắm vì mẹ sinh một bề con gái, nên toàn xui bố bỏ mẹ lấy vợ hai để kiếm cho bà thằng cháu nội). Nghe bà nói xong bố tôi chẳng nói chẳng rằng đi tìm con dao, hai mắt đỏ hoe như khóc: “Bà yên tâm, hôm nay tôi sẽ dạy bảo nó (tức là mẹ tôi) cho chừa cái tội hỗn hào, tôi sẽ chém hết, chém hết”. Miệng nói tay làm, bố cứ mài dao ken két làm chị em tôi sợ rúm ró cả người. Bà biết đã lỡ lời nên cứ nem nép thỉnh thoảng ngó xem động tĩnh bố thế nào. Chị em tôi sợ quá chạy ra đầu ngõ, thấy mẹ về là rối rít bảo mẹ sang ngoại trốn, không về là bố giết mẹ đấy. Mặc chị em tôi gào khóc van xin, mẹ vẫn điềm nhiên đi về nhà. Thấy mẹ, bố chốt cửa cổng đuổi hết bà và các con ra đường đứng rồi lôi mẹ ra vườn chuối. Lúc sau thì tiếng động vang lên “Tao chém chết mày, chém chết mày, cho chừa cái tội dám hỗn hào với mẹ chồng” …
Bà nội và chúng tôi ở ngoài khóc lóc van xin nhưng bố vẫn không ngừng chém những nhát phập phập. “Mẹ xin con, con đừng giết nó, nó có láo với mẹ đâu, mày đừng giết nó mà đi tù con ơi”, bà tôi ở ngoài gào khóc thảm thiết, nhưng lạ thay ngoài tiếng bố chửi và những nhát chém ra thì tuyệt nhiên không thấy tiếng mẹ rên la dù là nhỏ nhất. Mãi đến chập tối nghe chừng đã thấm mệt bố mới mở cửa cho bà và chúng tôi vào. Chúng tôi đổ nhào đi tìm mẹ, nước mắt ngắn dài, nhưng lạ thay mẹ ngồi cuối góc vườn mắt đỏ hoe , người chẳng có giọt máu nào dù chị em tôi có xem xét mọi chỗ trên người mẹ. Còn một bụi chuối gần cạnh bị chém nát đến tơi bời.
Đêm hôm ấy tôi đi vệ sinh thì nghe tiếng bố mẹ thì thào nói chuyện. Mẹ bảo “Muốn chém chết người ta cơ mà, sao giờ còn sán lại ôm?”. Tiếng bố cười hì hì: “Thì phải làm thế bà mới thôi chứ không bà suốt ngày ăn vạ rồi kêu con dâu đối xử tệ bạc với làng với xóm, tôi đứng ở giữa phân xử mệt lắm”. Và quả nhiên sau chuyện đó bà tôi cũng thôi không dám nói xấu đặt điều mẹ tôi tệ bạc với bà, mặc dù thỉnh thoảng bà cũng có mắng mẹ đôi lời nhưng cũng đã đỡ hơn trước rất nhiều.
Chúng tôi lớn lên, bà nội cũng đỡ ghét mẹ dần vì mẹ tôi cũng là người ăn ở biết trước, biết sau. Nhưng mà càng lớn tôi lại càng ngang ngạnh cãi lời mẹ cứ "xoen xoét". Có lần tôi cãi ngang với bố mà tính bố thì nóng vô cùng, bố liền lấy cái vung nồi áp suất lao để dọa. Thực ra tôi đứng mãi bên góc nhà, bố có lao vung thì lại lao ra phía khác, chủ yếu là để thị uy thôi chứ cũng chưa bao giờ nỡ đánh đập chị em tôi cả. Nhưng mẹ tôi ở ngoài tưởng bố lao vào người tôi thật, cuống cuồng chạy vào xem thế nào, bị cái vung nồi lao ngay vào chân chảy máu đau điếng. Mặt tôi tái mét nhìn mẹ khóc, còn bố thì chạy lại xuýt xoa: “Mẹ nó có sao không?", rồi quay ra quát tôi “Oan lắm ấy mà khóc. Không vì mày thì vợ ông đã không bị đau. Vào lấy bông băng nhanh lên”. Sau khi băng xong ông quát ầm lên: “Sau này tao đuổi hết lũ vịt giời đi, nhà chỉ có hai ông bà già thôi. Tao chỉ yêu và thương mỗi mẹ mày thôi, chúng mày thì xéo hết”.
Thế đấy giờ đã 30 năm trôi qua chúng tôi đã đi lấy chồng kẻ gần người xa, nhưng mỗi lần về nhìn thấy cảnh ông quét sân bà giặt quần áo rồi thỉnh thoảng nghe mấy câu “ông nó à, bà nó ơi…”, tôi lại cảm thấy ấm lòng, hóa ra gia đình tôi không “hạnh phúc” mà lại hạnh phúc phết nhỉ?
An An

No comments:

Post a Comment