"Cám Ơn Đời Mỗi Sớm Mai Thức Dậy, Ta có Thêm Ngày Nữa Để Yêu Thương"


"Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường"

"Khi đối mặt với khó khăn, hãy nhớ rằng những thử thách không phải để hủy hoại bạn mà là để khuyến khích và khiến bạn mạnh mẽ hơn."Studs tổng hợp

"Kẻ bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng, người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc"

“Không phải chỉ có đàn ông mới chinh phục thế giới” Lưu Hiểu Khánh

“Thành công là thuốc bổ tốt nhất dành cho phụ nữ” Lưu Hiểu Khánh

"Khi bạn còn tự tin ở mình thì người khác vẫn còn tin bạn"

Nếu bạn không mở tâm ra cho người khác thì bác sĩ bắt buộc phải mở tim bạn ra thôi!!!

Thử thách của thành công không phải là ở chỗ ta làm gì khi ở đỉnh cao

Mà là khả năng vươn lên mức nào sau khi đã rơi tận đáy.

George S.Patton

Một trong những điều tuyệt vời nhất của cuộc sống là thời khắc hiện tại, không phải là thời khắc cam go và nghiệt ngã. Hãy ghi khắc điều này trong tim để từng ngày qua đi sẽ là ngày tốt đẹp nhất trong năm

Ralph Waldo Emerson

…Từ bầu trời, mặt đất, một hình dáng vụt qua cho đến mảnh báo cũ hay tơ nhện, chúng ta phải chọn ra cái tốt nhất cho mình ở nơi ta có hể tìm thấy nó.

Pablo Picasso

Chúng ta tạo nên cuộc sống từ những điều nhận được, nhưng chúng ta thực sự làm nên cuộc đời chính từ những điều mà chúng ta cho đi

Winston Churchill

Tôi đã phát hiện ra bí mật rằng sau khi leo lên đỉnh ngọn đồi, người ta sẽ thấy những ngọn đồi khác. Tôi nghỉ ngơi ở đó một lát, quan sát khung cảnh huy hoàng quanh tôi, nhìn lại quãng đường tôi đã vượt qua. Nhưng tôi chỉ nghỉ một lát thôi, sự tự do trở thành trách nhiệm, tôi không nán lại, vì đoạn đường vẫn chưa kết thúc.

Nelson Mandela, cựu tổng thống Nam Phi,

Hình ảnh mà bạn hình dung về tương lai, trong mọi hoàn cảnh, đều có giá trị lớn hơn nhiều so với sự hồi tưởng của bạn về quá khứ.

Michael Korda

Có một số bằng chứng cho thấy người nào ít gặp may mắn lúc đầu đời sẽ có cơ hội thành công hơn những người ngay từ đầu đã có được mọi thứ. Sở dĩ như vậy là vì người ít may mắn phải cố gắng nhiều hơn và nỗ lực nhiều hơn để bảo đảm thành công.

Krisana Kritmanorote

Cuộc sống của chúng ta là một hành trình bất tận

Chúng ta phải học hỏi và phát triển

khi qua mỗi khúc quanh của cuộc đời.

Trên con đường đó, đôi khi chúng ta vấp ngã,

Nhưng luôn hướng đến điều tốt đẹp nhất trong chúng ta.

Gerald L.Coffee

Chúng ta cứ làm như thể những tiện nghi xa hoa là một đòi hỏi tất yếu và sẽ mang lại ý nghĩa trong cuộc sống chúng ta! Trong khi đó, tất cả những gì ta cần để cho cuộc sống thật sự hạnh phúc và ý nghĩa, chính là có một điều gì đó để mà thực sự say mê, thực sự tâm huyết.
Charles Kingsley

Nếu trong bạn trước giờ vẫn chưa có được ngọn lửa đam mê thắp sáng, thì bạn phải thổi bùng nó lên.


Vince Lombardi

Thế giới thuộc về những ai sống có nhiệt huyết, say mê và có khát vọng cháy bỏng.

Ralph Waldo Emerson

“Hãy mạo hiểm những gì đã được tính toán kỹ. Điều này khác xa so với sự liều lĩnh.”

Tướng George S. Patton, Jr.

“Sống với mạo hiểm có nghĩa là vượt ra khỏi lối mòn, nhảy xuống khỏi vách núi và tạo cho mình đôi cánh để có thể bay lên cao hơn.”

Ray Bradbury

“Vấn đề tinh tế khó nhận ra nhất là ở chỗ, nếu bạn không dám mạo hiểm gì cả, thì cuộc sống của bạn đang ở mức mạo hiểm cao nhất đấy.”

-EricaJong

“Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, bạn hãy luôn là chính mình.” – Buckaroo Bonzai

“Một người có thể thành công ở hầu hết mọi lĩnh vực mà anh ta thể hiện lòng nhiệt tình vô hạn.” - Saclơ Suýt

“Cần nhớ là chúng ta tồn tại để làm gì và chúng ta đang cố đạt tới cái gì” - Gie-xin-ski

“Khi đặt một mục tiêu, đừng đặt thấp hơn khả năng của bạn. Ít người đạt được mục tiêu cao hơn mục tiêu họ đặt ra.” - Patricia Harris

“Đừng thương tiếc hôm qua, đừng đợi ngày mai, đừng lảng tránh hôm nay.” - Ngụ ngôn Pháp

“Gieo hành vi bạn sẽ gặt thói quen, gieo thói quen bạn sẽ gặt tính cách, gieo tính cách bạn sẽ gặt số phận.”– Khuyết danh

“ Đường tuy gần không đi không bao giờ đến, việc tuy nhỏ không làm chẳng bao giờ nên.” - Tuân Tử

“Thất bại không phải là vấp ngã mà là cứ nằm lì sau khi ngã.” - M.A.Carrera

“Sự thành công cho ta thấy một mặt của cuộc đời. Thất bại cho ta thấy nốt mặt kia của nó.” - T.Catôn

“ Cần phải lựa chọn một cách nghiêm ngặt xem nên học gì và không nên học gì.” - Tônxtôi

“Ngày nào mà bạn không bổ sung cho vốn hiểu biết của bạn dù chỉ một mẩu kiến thức nhỏ nhưng mới mẻ với bạn thì bạn hãy coi đó là một ngày mất đi vô ích, không thể lấy lại được.” - Xta-ni-lap-xki

“Loài người thích chinh phục những ngọn núi hùng vĩ, những dòng sông bất tận, và cả vũ trụ bao la. Thế nhưng, có mấy ai khám phá được hết bí ẩn trong chính con người mình.” - St. Augustine




HOME PAGE

TIN TỨC TỔNG HỢP


Mọi ý kiến đóng góp, quảng cáo và bài vở cho Vietsanhbuoc, mong bạn đọc gửi về hộp thư :

tramtphan@gmail.com





CÔNG TY TÀI CHÁNH HÀNG ĐẦU NƯỚC MỸ ĐANG TUYỂN DỤNG CHUYÊN VIÊN BẢO HIỂM VÀ CỐ VẤN TÀI CHÁNH VÀ ĐẦU TƯ (LIFE INSURANCE, FINANCIAL PLANNING AND INVESTMENT) CÓ ĐÀO TẠO CÁC KHÓA HỌC MIỂN PHÍ

XIN LIÊN LẠC CÔ TRÂM: 503 734 6247

Mọi người thường không quan tâm đến Bảo Hiểm Nhân Thọ vì Bảo hiểm Nhân Thọ là sản phẩm chỉ mua khi không cần, còn khi cần rồi thì không thể mua được.
Các bạn hãy tiết kiệm khoảng 1% thu nhập của mình để mua Bảo Hiểm Nhân Thọ giúp tinh thần mình được thoải mái, an tâm về tài chính cho những người thân yêu.
Các bạn muốn bảo vệ gia đình mình với những điều không ngờ xảy ra,muốn để dành tiền cho con học Đại Học, muốn để dành tiền về hưu, muốn có tiền thu nhập cố định khi về già, muốn đầu tư số tiền nhỏ trong tay, các bạn không biết làm gì, xin liên lạc chuyên viên cố vấn tài chánh Cô Trâm: 503 734 6247
Hy vọng được phục vụ các bạn.








TIN NONG MOI NGAY

TIN NONG MOI NGAY



Wednesday, January 18, 2012

abcviet ( theo giaoduc )

Lê Văn Luyện: "Tội của em, bắn cũng được"

Lê Văn Luyện: “Tội của em, bắn cũng được“
Lê Văn Luyện: “Tội của em, bắn cũng được“
Nhắc tới gia đình, tới những người vì hắn mà liên lụy, Luyện bật khóc. Hắn chỉ vui mà cởi mở khi tôi nhắc đến các mối tình đã qua...
Buổi sáng mùa đông trời se lạnh, Lê Văn Luyện ngồi trước chúng tôi trong Trại giam tạm giam Công an tỉnh Bắc Giang. Gương mặt hắn lì lợm, một chút bất cần thoáng trong từng câu trả lời, chủ yếu là “em không biết”, “em chả có gì để nói”. Chúng tôi không nhắc lại chi tiết vụ án hắn đã gây ra, nhưng có đề cập đến một cách khái quát.


Hắn cũng không tỏ bất cứ một thái độ nào khác biệt, bình tĩnh, không vui cũng chẳng buồn. Hỏi hắn, với tội trạng của mình, hắn thấy mức án nào là phù hợp, Luyện không ngần ngại: “Tội của em, bắn cũng được”. Nhắc tới gia đình, tới những người vì hắn mà liên lụy, Luyện bật khóc. Hắn chỉ vui mà cởi mở khi tôi nhắc đến các mối tình đã qua, cả mối tình đơn phương dang dở.
“Tội của em đáng bắn lắm”

Lê Văn Luyện nói ít, nói bé và thường quay đi hoặc cúi gằm mặt xuống không muốn cho tôi chụp ảnh. Tính đến hôm nay, Luyện đã có thời gian hơn 3 tháng nằm sau song sắt, nếm cơm tù. Chừng ấy thời gian đủ để hắn hiểu cái giá phải trả cho việc phạm tội dã man của mình. Nhưng nhìn hắn không suy sụp hoặc đã qua giai đoạn suy sụp, trông hắn giờ béo trắng. Luyện kể rằng, ở trong trại tạm giam, hắn ở cùng các bạn tù, mỗi người một kiểu phạm tội khác nhau, trộm cắp, cướp giật, ma túy, loại nào cũng có nhưng không có người nào gây ra vụ án dã man như hắn.

Có bạn tù hỏi hắn bị bắt vào đây vì tội gì, khi nghe hắn kể lại vụ án mà chính hắn là “tác giả”, nhiều kẻ cũng từng vào tù ra khám, ăn cơm tù nhiều hơn cơm nhà cũng phải xanh mặt vì sợ. Có kẻ hỏi Luyện, sao lại giết trẻ con, đứa trẻ có tội tình gì đâu, chỉ cần nhét giẻ vào mồm là nó không khóc nữa, Luyện bảo, chính lúc ấy hắn cũng bị cuống, đầu óc không còn biết gì nữa nên hắn đã xuống tay tàn bạo.
Vụ án mà Luyện gây ra, không chỉ ảnh hưởng xấu tới xã hội mà ngay cả những kẻ đồng cảnh ngộ trong tù như hắn cũng không thể chấp nhận nổi. Bạn tù bảo hắn dã man, hắn không phản đối.

Nhiều đêm nằm nghĩ lại hành động ác độc của mình, Luyện cũng rùng mình không dám nghĩ tiếp nữa. Còn nhớ, ngay đêm đầu tiên bị bắt đưa về Trại tạm giam Công an tỉnh Bắc Giang, khi được hỏi, Luyện đã thừa nhận trước các anh công an và cả các nhà báo, rằng hắn rất thương em bé bị hắn sát hại. Lúc đó, một giọt nước mắt dường như đã tràn ra khóe mắt hắn.

Nhưng đến ngày hôm nay, dường như mọi chuyện đã trở lại bình thường với hắn. Hắn dửng dưng kể lại vụ án, thậm chí khi hỏi, có muốn xin lỗi hay nói gì với gia đình nạn nhân không, Luyện nghĩ một lúc rồi im lặng lắc đầu.
Nhắc tới gia đình, đặc biệt là mẹ và những người thân vì hắn mà dính vào vòng lao lý, Luyện thoáng một chút bùi ngùi, hắn lí nhí: “Em muốn mọi người tha lỗi cho em”. Trước đây, khi còn chưa xuống Hà Nội làm thợ, sáng nào hắn cũng giúp bố mẹ làm thịt lợn rồi mang ra chợ cho mẹ bán.

Công việc ấy quen thuộc với Luyện và hắn kể, một mình hắn cũng có thể làm thịt được một con lợn. Nhà ông bà nội ở ngay gần đó nhưng cả năm có khi hắn mới vào thăm ông bà vào ngày Tết, Luyện biện minh: “Em đi làm suốt ngày nên ít gặp ông bà chứ không phải là không đến thăm”. Điều mà hắn cảm thấy ân hận nhất với gia đình bây giờ là chuyện thằng Long – em trai hắn bỏ học vì không chịu nổi áp lực của dư luận. Lần thứ hai trong cuộc trò chuyện, tôi thấy mắt hắn rưng rưng, rất lâu hắn mới nói: “Thằng Long nhà em học khá, chị có thể giúp em khuyên nó đừng bỏ học được không?”.
Và cả thằng em út nữa, khi gia đình hắn tan tác mỗi người một nơi, đứa em út mới 4 tuổi phải đi gửi ở một nhà họ hàng cách đó khá xa vì sợ gia đình nạn nhân bức xúc. Không biết giờ này, cậu bé vô tội ấy đã được mẹ đón về chăm sóc và ngôi nhà của Luyện giờ đã ấm tiếng người chưa hay vẫn cửa đóng then cài như cũ.
Mới đây, hắn được luật sư thông báo, với tội lỗi của hắn, sẽ bị xử tối đa là 18 năm?

Và Luyện cũng hiểu, sở dĩ hắn không thể bị khép vào hình phạt cao nhất vì hắn chưa đủ 18 tuổi cho đến lúc gây án. Thế nên, Luyện tự phán xét mình: “Tội của em đáng bắn lắm, 18 năm là quá nhẹ”. Lý giải cho tất cả những tội lỗi của mình, hắn nói, vì trót sa vào nợ nần, trót cắm xe của ông chú lấy 5 triệu ăn chơi nên hắn phải tìm cách kiếm tiền. Thời gian xuống làm thợ dưới Hà Nội, Luyện kết bạn với nhiều đối tượng ở nhiều tỉnh, thành và thường xuyên về nhà các đối tượng này chơi. Hắn nói, vì chán đời nên hay bỏ làm đi chơi. Cái sự “chán đời” có nguyên nhân từ việc hắn chán chính hắn, lương tháng thì được hơn 1 triệu đồng, theo thú nhận của hắn là không đủ tiền ăn sáng và tiền chơi game.

Nếu cứ ở quê thì có lẽ Luyện không có sự so sánh với thanh niên phố, thấy mình kém cỏi so với nhiều người, hắn đã chán nản, sa vào mặt trái của xã hội. Số vàng cướp được, Luyện nói không muốn mang theo khi bỏ trốn, bởi hắn muốn để lại đỡ đần cho bố mẹ. Nói chuyện với hắn mới thấy, Luyện xác định trước sau gì cũng bị bắt, biết trước hậu quả như thế nhưng hắn vẫn hành động. “Sao không xin bố mẹ?” – tôi hỏi. “Em không thích” – Luyện trả lời.
E ngại khi kể chuyện yêu

Tôi hỏi Lê Văn Luyện rằng hắn có ý thức được vụ án mà hắn gây ra có ảnh hưởng tiêu cực tới xã hội như thế nào không, rằng vụ án này đã gây bức xúc dư luận và thu hút sự quan tâm của báo chí như thế nào không, Luyện nói: “Em biết, thậm chí trên mạng còn có một đám choai choai nhận là “đàn em của anh Luyện”, mà chúng nó gây ra vụ gì hả chị”. “Chúng nó chưa gây ra vụ gì nhưng tụ tập thành nhóm, mang theo hung khí để chuẩn bị làm một số việc sai trái” – tôi trả lời. “Sao chúng nó lại điên thế?” - Luyện nói và quay mặt đi nơi khác, thói quen của hắn mỗi khi phải nghĩ ngợi một điều gì đó.

Luyện cũng biết ngoài xã hội bây giờ, mỗi khi cần nói tới một sự việc gì dã man, kinh khủng, khó chấp nhận, một bộ phận giới trẻ lại dùng cụm từ “vãi Luyện”. Hắn cũng thuộc mấy câu trong bài chế mà sau khi bị bắt, một nhóm “ca sĩ trên mạng” đã tự “sáng tác”, tự hát và tự thu âm rồi post tràn lan trên các diễn đàn xã hội có nhan đề “Nàng Luyện lỡ bước”.

Hỏi vì sao mà lại biết bài chế đó, Luyện kể, có một bạn tù mới nhập buồng đã hát cho hắn nghe. Hắn thuộc làu một câu: “Vì ham mê giàu sang Luyện xách dao đi cướp tiệm vàng”. Tôi nói với hắn: “Tên của em đã trở thành sự xấu xa của sự dã man, độc ác, mất hết tính người. Trên mạng, rất nhiều người đòi sửa luật để em có thể bị tử hình, em có nhận thức được điều đó không?”. Luyện gật đầu, im lặng.
Ngay sau khi bị bắt, có nhiều nguồn tin nói rằng, Luyện yêu một lúc nhiều cô gái, toàn các cô bé học sinh lớp 11, lớp 12, nhưng khi tôi đem chuyện này hỏi hắn, Luyện phủ nhận: “Em chỉ yêu một người thôi, còn cái đứa trước đây em bỏ rồi, bỏ từ hồi Tết cơ. Nó đang học lớp 11, bố nó bảo để cho nó học nên em thôi. Em yêu đơn phương, người em yêu không xinh nhưng thân thiết với em từ nhỏ, thỉnh thoảng có đến nhà em chơi, trước đây em toàn gọi là chị”. “Cô ấy có biết tình cảm của em không?” – tôi hỏi.

“Em cũng không biết, nhưng hôm 8/3, em có tặng hoa và một gói ô mai cho cô ấy. Em nhát lắm, còn không biết bày tỏ tình cảm, em cứ ném hoa và ô mai vào xe của cô ấy…”. Luyện kể chuyện yêu với một thái độ rất hào hứng. Hắn cúi gằm mặt xuống nhưng vẫn nhìn thấy mặt hắn đỏ ửng vì xấu hổ. Không biết cô gái mà Luyện nhắc tới có biết hắn có tình cảm với mình không, nếu biết cô gái này chắc cũng thở phào vì may mắn là chưa được hắn thổ lộ tình cảm và cô cũng chưa nhận lời yêu hắn, không thì cả đời sẽ bị ám ảnh vì đã yêu một kẻ phạm tội ác tày trời.
Luyện còn kể, mối tình đơn phương ấy tên là T. Giờ đây ở trong trại, những ngày đợi ra tòa xét xử, hắn chỉ thấy thực sự nhẹ nhõm khi nhớ tới T., còn rất nhiều đêm Luyện nằm khóc một mình không ai hay biết. Đó là những lúc Luyện nghĩ tới gia đình, tới những người thân vì hắn mà bị liên lụy, cả em bé sống sót cuối cùng trong các nạn nhân bị hắn sát hại nữa.

Tôi nói cho Luyện biết rằng, việc em Bích sống sót là một sự kỳ diệu của số phận, chắc chắn cũng nằm ngoài mong muốn của hắn. Giờ đây, Bích đã được gia đình đón về nhưng không dám ở ngôi nhà đã xảy ra vụ án kinh hoàng đó, nơi em đã phải chứng kiến cái chết tức tưởi của cha mẹ và đứa em gái nhỏ, Luyện nghe chăm chú như nuốt từng lời nhưng không nói gì, như thói quen, hắn lại cúi mặt, hai bàn tay có các móng dài ngoẵng vò vào nhau.
Trước khi trở lại buồng giam, Luyện nhắc đi nhắc lại, hắn nhờ tôi khuyên nhủ để thằng Long – em trai hắn tiếp tục đi học. Hắn muốn gửi lời xin lỗi tới tất cả mọi người, gia đình hắn và gia đình nạn nhân. Hỏi có muốn nhắn nhủ gì với T. – mối tình đơn phương của mình không, Luyện lại cúi gằm mặt, mãi sau mới nhát gừng: “Chị nói giúp em với cô ấy là hãy giữ gìn sức khỏe, chăm chỉ học tập. Em chúc cô ấy tìm được một người con trai xứng đáng với mình…”.

theo xaluan

No comments:

Post a Comment