"Cám Ơn Đời Mỗi Sớm Mai Thức Dậy, Ta có Thêm Ngày Nữa Để Yêu Thương"


"Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường"

"Khi đối mặt với khó khăn, hãy nhớ rằng những thử thách không phải để hủy hoại bạn mà là để khuyến khích và khiến bạn mạnh mẽ hơn."Studs tổng hợp

"Kẻ bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng, người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc"

“Không phải chỉ có đàn ông mới chinh phục thế giới” Lưu Hiểu Khánh

“Thành công là thuốc bổ tốt nhất dành cho phụ nữ” Lưu Hiểu Khánh

"Khi bạn còn tự tin ở mình thì người khác vẫn còn tin bạn"

Nếu bạn không mở tâm ra cho người khác thì bác sĩ bắt buộc phải mở tim bạn ra thôi!!!

Thử thách của thành công không phải là ở chỗ ta làm gì khi ở đỉnh cao

Mà là khả năng vươn lên mức nào sau khi đã rơi tận đáy.

George S.Patton

Một trong những điều tuyệt vời nhất của cuộc sống là thời khắc hiện tại, không phải là thời khắc cam go và nghiệt ngã. Hãy ghi khắc điều này trong tim để từng ngày qua đi sẽ là ngày tốt đẹp nhất trong năm

Ralph Waldo Emerson

…Từ bầu trời, mặt đất, một hình dáng vụt qua cho đến mảnh báo cũ hay tơ nhện, chúng ta phải chọn ra cái tốt nhất cho mình ở nơi ta có hể tìm thấy nó.

Pablo Picasso

Chúng ta tạo nên cuộc sống từ những điều nhận được, nhưng chúng ta thực sự làm nên cuộc đời chính từ những điều mà chúng ta cho đi

Winston Churchill

Tôi đã phát hiện ra bí mật rằng sau khi leo lên đỉnh ngọn đồi, người ta sẽ thấy những ngọn đồi khác. Tôi nghỉ ngơi ở đó một lát, quan sát khung cảnh huy hoàng quanh tôi, nhìn lại quãng đường tôi đã vượt qua. Nhưng tôi chỉ nghỉ một lát thôi, sự tự do trở thành trách nhiệm, tôi không nán lại, vì đoạn đường vẫn chưa kết thúc.

Nelson Mandela, cựu tổng thống Nam Phi,

Hình ảnh mà bạn hình dung về tương lai, trong mọi hoàn cảnh, đều có giá trị lớn hơn nhiều so với sự hồi tưởng của bạn về quá khứ.

Michael Korda

Có một số bằng chứng cho thấy người nào ít gặp may mắn lúc đầu đời sẽ có cơ hội thành công hơn những người ngay từ đầu đã có được mọi thứ. Sở dĩ như vậy là vì người ít may mắn phải cố gắng nhiều hơn và nỗ lực nhiều hơn để bảo đảm thành công.

Krisana Kritmanorote

Cuộc sống của chúng ta là một hành trình bất tận

Chúng ta phải học hỏi và phát triển

khi qua mỗi khúc quanh của cuộc đời.

Trên con đường đó, đôi khi chúng ta vấp ngã,

Nhưng luôn hướng đến điều tốt đẹp nhất trong chúng ta.

Gerald L.Coffee

Chúng ta cứ làm như thể những tiện nghi xa hoa là một đòi hỏi tất yếu và sẽ mang lại ý nghĩa trong cuộc sống chúng ta! Trong khi đó, tất cả những gì ta cần để cho cuộc sống thật sự hạnh phúc và ý nghĩa, chính là có một điều gì đó để mà thực sự say mê, thực sự tâm huyết.
Charles Kingsley

Nếu trong bạn trước giờ vẫn chưa có được ngọn lửa đam mê thắp sáng, thì bạn phải thổi bùng nó lên.


Vince Lombardi

Thế giới thuộc về những ai sống có nhiệt huyết, say mê và có khát vọng cháy bỏng.

Ralph Waldo Emerson

“Hãy mạo hiểm những gì đã được tính toán kỹ. Điều này khác xa so với sự liều lĩnh.”

Tướng George S. Patton, Jr.

“Sống với mạo hiểm có nghĩa là vượt ra khỏi lối mòn, nhảy xuống khỏi vách núi và tạo cho mình đôi cánh để có thể bay lên cao hơn.”

Ray Bradbury

“Vấn đề tinh tế khó nhận ra nhất là ở chỗ, nếu bạn không dám mạo hiểm gì cả, thì cuộc sống của bạn đang ở mức mạo hiểm cao nhất đấy.”

-EricaJong

“Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, bạn hãy luôn là chính mình.” – Buckaroo Bonzai

“Một người có thể thành công ở hầu hết mọi lĩnh vực mà anh ta thể hiện lòng nhiệt tình vô hạn.” - Saclơ Suýt

“Cần nhớ là chúng ta tồn tại để làm gì và chúng ta đang cố đạt tới cái gì” - Gie-xin-ski

“Khi đặt một mục tiêu, đừng đặt thấp hơn khả năng của bạn. Ít người đạt được mục tiêu cao hơn mục tiêu họ đặt ra.” - Patricia Harris

“Đừng thương tiếc hôm qua, đừng đợi ngày mai, đừng lảng tránh hôm nay.” - Ngụ ngôn Pháp

“Gieo hành vi bạn sẽ gặt thói quen, gieo thói quen bạn sẽ gặt tính cách, gieo tính cách bạn sẽ gặt số phận.”– Khuyết danh

“ Đường tuy gần không đi không bao giờ đến, việc tuy nhỏ không làm chẳng bao giờ nên.” - Tuân Tử

“Thất bại không phải là vấp ngã mà là cứ nằm lì sau khi ngã.” - M.A.Carrera

“Sự thành công cho ta thấy một mặt của cuộc đời. Thất bại cho ta thấy nốt mặt kia của nó.” - T.Catôn

“ Cần phải lựa chọn một cách nghiêm ngặt xem nên học gì và không nên học gì.” - Tônxtôi

“Ngày nào mà bạn không bổ sung cho vốn hiểu biết của bạn dù chỉ một mẩu kiến thức nhỏ nhưng mới mẻ với bạn thì bạn hãy coi đó là một ngày mất đi vô ích, không thể lấy lại được.” - Xta-ni-lap-xki

“Loài người thích chinh phục những ngọn núi hùng vĩ, những dòng sông bất tận, và cả vũ trụ bao la. Thế nhưng, có mấy ai khám phá được hết bí ẩn trong chính con người mình.” - St. Augustine




HOME PAGE

TIN TỨC TỔNG HỢP


Mọi ý kiến đóng góp, quảng cáo và bài vở cho Vietsanhbuoc, mong bạn đọc gửi về hộp thư :

tramtphan@gmail.com





CÔNG TY TÀI CHÁNH HÀNG ĐẦU NƯỚC MỸ ĐANG TUYỂN DỤNG CHUYÊN VIÊN BẢO HIỂM VÀ CỐ VẤN TÀI CHÁNH VÀ ĐẦU TƯ (LIFE INSURANCE, FINANCIAL PLANNING AND INVESTMENT) CÓ ĐÀO TẠO CÁC KHÓA HỌC MIỂN PHÍ

XIN LIÊN LẠC CÔ TRÂM: 503 734 6247

Mọi người thường không quan tâm đến Bảo Hiểm Nhân Thọ vì Bảo hiểm Nhân Thọ là sản phẩm chỉ mua khi không cần, còn khi cần rồi thì không thể mua được.
Các bạn hãy tiết kiệm khoảng 1% thu nhập của mình để mua Bảo Hiểm Nhân Thọ giúp tinh thần mình được thoải mái, an tâm về tài chính cho những người thân yêu.
Các bạn muốn bảo vệ gia đình mình với những điều không ngờ xảy ra,muốn để dành tiền cho con học Đại Học, muốn để dành tiền về hưu, muốn có tiền thu nhập cố định khi về già, muốn đầu tư số tiền nhỏ trong tay, các bạn không biết làm gì, xin liên lạc chuyên viên cố vấn tài chánh Cô Trâm: 503 734 6247
Hy vọng được phục vụ các bạn.








TIN NONG MOI NGAY

TIN NONG MOI NGAY



Wednesday, May 30, 2012

Chuyện tôi làm giàu ở Mỹ


Ảnh minh họa: Zizzoo.
Ảnh minh họa: Zizzoo.

Tôi thì không nghĩ là mình thành công nhưng trong công ty họ lại gắn cho tôi cái nhãn hiệu đó. Riêng tôi biết rõ mình là ai và khả năng của mình đến đâu, thì ôi chao sao mà ngao ngán cái ngày mọi người biết mình chỉ là một anh khờ gặp may!


Ở thời gian này máy vi tính mới còn thô sơ, nhưng mẫu máy căn bản mới thành hình. Tôi tập tành lắp ráp máy tính và bán lẻ, lợi nhuận khá cao. Tôi bắt đầu tìm tòi về điện tử qua sự hướng dẫn của các bạn bè. Kinh nghiệm thực tế tôi có nhưng để tiến xa hơn tôi quyết định đi học, 2 năm ngồi ở college và tiếp tục lên cao hơn rồi tôi cũng có bằng kỹ sư. Nhưng có điều buồn cười là người khác học thì gần như đậu A còn tôi đậu C. Có nghĩa là cái bằng của tôi chẳng có ma nào thuê tôi làm việc mà có được thuê thì cũng chỉ là một anh cán sự chứ khó để làm kỹ sư.

Mặc dù thế nhưng chẳng lẽ học kỹ sư mà lại làm cán sự, coi sao được, nên tôi lại phải lên kế hoạch để làm kỹ sư cho bằng được. Tôi biết rằng có những đoàn của các công ty đến San Jose để tuyển nhân viên, và thông thường họ hay ở tại cái khách sạn Holiday INN góc đường số 1 và cầu vượt xa lộ 101. Biết rằng mình kém cỏi, tôi tự biết mình chẳng có cơ hội để được tuyển chọn.

Khi biết có các đoàn chuyên gia về làm việc, tôi nhờ bạn tôi giữ cho tôi một căn phòng xen kẽ với họ. Mục đích của tôi là phải tìm cách tiếp cận được với bất cứ đoàn nào, khi họ đi ăn sáng. Tôi cũng đi theo và cố tìm bàn ngồi gần họ và cố gắng ngày nào cũng tìm cách chào bất cứ ai mà tôi gặp. Good morning rồi cười duyên một phát và biến. Buổi chiều tối cứ khoảng 9 giờ là tôi lại xuống bar ngồi một mình chờ họ đến ngồi gần, vài ly rượu, hay ly beer tôi cố làm ra vẻ phóng khoáng và bắt chuyện với họ. Sau hai ngày thì tôi đã quen được vài nhóm.

Đến ngày trọng đại, tôi đến trường thật sớm và chờ đợi. Khi thấy họ đến từ xa thì tôi cũng từ từ tiến lại. Dĩ nhiên đã quen nhau thì phải chào nhau. Khi biết tôi đi tìm việc, một chuyên viên của nhóm đã nhìn tôi ái ngại khi nhìn học bạ của tôi rồi sau vài câu phỏng vấn ngoài lề, ông ta nhận hồ sơ của tôi và hẹn sẽ gọi cho tôi. Tôi ra về chẳng chút hy vọng gì.

Buổi trưa tôi cũng gặp lại ông ta, hoàn toàn không đả động đến chuyện nộp đơn sáng nay. Sau cùng thì ông hất đầu ra dấu cho tôi sang ngồi cùng. Ông nhìn tôi mỉm cười bằng cái nhìn tinh quái rồi nói: You are good. I like your game và thân thiện hỏi tôi: anh tốn bao nhiêu tiền khách sạn? Tôi cười tiu nghỉu trả lời : 450 USD vì hiểu là bị ông ta lật tẩy rồi. Ông vẫn hỏi: Tôi chỉ ngạc nhiên khi anh là một sinh viên tại sao anh lại ở chung khách sạn với chúng tôi trong thời gian này? Tôi cũng hóm hỉnh trả lời ông: Thật ra tôi đến ở khách sạn là để tìm một mối quan hệ vì với điểm đậu của tôi thì tôi chẳng có chút hy vọng nào được các ông để mắt tới, chứ đừng nói là được phỏng vấn.

Ông cười và hỏi tiếp: thế anh có tìm được quan hệ nào không? Tôi lại ngổ ngáo trả lời: ít nhất tôi chưa phải thất vọng, vì ông là quan hệ đầu tiên của tôi. Việc ông nhận hồ sơ của tôi sáng nay, đang thắp sáng niềm hy vọng của tôi. Ông cười lớn và nói nhỏ: đừng hy vọng nhiều vào tôi, sao anh không nghĩ là tôi chỉ không muốn anh bị chạm tự ái? Tôi lấy hết can đảm để bắn phát đạn cuối cùng: Tôi tìm đến khách sạn này là vì trực giác, tôi gặp ông cũng do trực giác và tôi biết là sau này cũng chính ông là người dẫn dắt tôi. Tôi xin ông đừng bố thí mà chỉ xin ông nhìn trong mắt tôi đang chứa đầy sự háo hức được làm việc và tôi biết là ông sẽ nhận tôi. Ông làm mặt giận và nói: bull shit và cả hai chúng tôi đều phì cười.

Nhưng cũng chính vì cuộc nói chuyện này mà con đường công danh của tôi lại chuyển sang một nghề khác. Ngày hôm sau ông nói với tôi ở phòng ăn: Tôi không thể nhận anh trong dịp này, nhưng tôi nhận anh theo cách thông thường như anh nộp đơn từ công ty và khi được nhận, tôi sẽ có thư thông báo. Một tháng sau, tôi lên đường đi Ohio làm việc. Tôi được nhận với vị trí kỹ sư cơ xưởng.

Hình như mỗi người đều có số mệnh riêng

Làm việc được 6 tháng thì hãng quyết định đóng cửa phân xưởng mà tôi làm việc. Khi nhận được cái check cuối cùng và vé phi cơ trở về nguyên quán, tôi tìm đến thăm người thày tốt bụng. Trong lúc chưa nói câu giã từ thì tôi thấy trên bảng ghi: Công ty có chương trình tuyển 25 Salemen để làm marketing, không cần kinh nghiệm và sẽ được huấn luyên tại trường huấn luyện của hãng trong 24 tháng.

Nhìn tôi chăm chú đọc thông báo ông Budd đã nghi ngời hỏi dò tôi: Anh không định xin qua làm marketing đó chứ? Tôi chẳng dấu giếm gì hết và nói ngay: marketing là ngành mà tôi yêu thích. Ông có thể cho tôi một chỗ không? Nheo mắt nhìn tôi ông hỏi: Liệu mày có theo được không? Tôi cũng dí dỏm trả lời: Ông còn nhớ lần nói chuyện của tôi và ông. Ông không nghĩ là tôi đã làm công việc tiếp thị và chinh phục ông mướn tôi khi tôi chỉ tốt nghiệp điểm C? Một lần nữa tôi lại thắng.

Hai năm tu nghiệp về marketing đã cho tôi biết bao kinh nghiệm sống và làm việc. Học xong tôi được chuyển về chi nhánh của công ty tại Century City, chỉ cách Bervely Hill chỉ một con đường. Thời điểm này một số các công ty lớn chuyên về retail có ý định thay đổi hệ thống máy tính (point of sale) và tôi khá thành công trong việc tiếp cận với khách hàng. Các hãng sản xuất tranh nhau tiếp thị và dùng đủ mọi cách để giữ khách hàng, mặc dù vậy tôi cũng thành công khi có một số lớn các accounts của chi nhánh và từng được tuyên dương là "Nhân vật của năm". Rồi một chuyện tình cờ làm tôi nổi danh hơn, làm tôi cảm thấy mình giống như nhân vật Vi Tiểu Bảo trong truyện Trung Quốc. Câu chuyện thật khó tin nhưng là chuyện đã xảy ra.

Số là một retail store tại khu vực Los Angeles mua và thay thế toàn bộ hệ thống máy tính tiền. Ba tháng đầu tiên hệ thống chạy rất tốt nhưng sau đó thì trục trặc liên tiếp.

Trở ngại là: Trước khi cửa hàng mở cửa hệ thống toàn bộ không hề có dấu hiệu trở ngại, nhưng khi cao điểm (có khách hàng đông) là máy chủ bị tê liệt. Rất nhiều kỹ sư được gửi đến để sửa chữa, nhưng bất kể họ làm gì máy chủ vẫn chứng nào tật ấy. Tình trạng gây ra làm khách hàng nổi giận và đòi huỷ hợp đồng. Tất cả các mạch chủ đều được thay mới. Hệ thống dây cable được kiểm soát lại và tất cả gần như hoàn thiện. Sau vài tuần trở ngại liên tục xảy ra, tôi đã phải đến để ghi nhận sự việc kỹ thuật trục trặc để làm báo cáo. Viễn cảnh bị mất khách hàng và hậu quả của việc đánh mất khách hàng làm tôi nổi cáu. Trong phòng chứa máy chủ, chỉ có mình tôi, rồi không dằn được bực bội, tôi tức giận đá vào thân máy liên tiếp hàng chục cái và rồi mắt tôi sáng ra khi thấy xác một chú chuột nhắt đã khô rơi xuống đất.

Tôi bắt đầu kiểm tra lại hệ thống dây và sau gần 3 giờ tôi phát hiện ra chỉ duy nhất có một sợi bị chuột gặm nhấm đứt gần quá nửa. Tôi cắt bỏ đoạn bị cắn và nối lại. Ôi sung sướng làm sao toàn bộ hệ thống chạy như chưa bao giờ bị hỏng. Tôi thông báo với engineer deparment bộ phận có trách nhiệm sửa chữa với lý do : một mạch điện bị lỏng. Tôi thì không nghĩ là mình thành công nhưng trong công ty họ lại gắn cho tôi cái nhãn hiệu của người thành công. Riêng tôi khi biết rõ mình là ai và khả năng của mình có những gì, thì ôi chao sao mà ngao ngán cái ngày mà mọi người biết mình chỉ là một anh khờ gặp may!!!

Giải thích: sợi dây điện vì bị chuột cắn mất quá nửa, nên khi hệ thống máy con chưa sử dụng, nó vẫn đủ sức tải, nhưng khi có nhiều máy cùng chạy, dòng điện mạnh hơn, làm dây nóng và cắt mạch. Mặc dù các kỹ sư có đến và đo lại tất cả các dây, nhưng khi đo nguội thì mạch điện vẫn liền, đó là tại sao không tìm ra nguyên do máy không chạy khi cao điểm.

Thăng trầm

Như tôi đã kể ở đoạn trên là tôi sớm có một số tiền, vì may mắn có công việc làm sớm nhưng tôi lại tham lam khi thấy bạn bè tôi thành công vì cổ phiếu. Tôi liều lĩnh muốn ăn mẻ lớn, nên vào một ngày thức dậy tôi mới biết qua đêm thức dậy thấy mình trắng tay. Tôi bị shock khá nặng, và xin nghỉ một tháng để “hưởng thụ”.

Sẵn còn vài ngàn vừa lãnh xong, tôi điên lên và cương quyết phải đốt cho bằng hết, cứ thích gì thì làm cái đó. Cái tôi thích nhất là đi ăn sushi bar và ông bạn người Nhật (là một khách hàng địa ốc mà tôi chọn lọc, tôi đến đây cũng chính vì tôi từng theo sát ông trong những ngày chưa xảy ra sự cố thị trường chứng khoán bị sụp đổ) thời gian này trở thành bạn nhậu của tôi.

Thân nhau hơn, và vì biêt tôi vừa bị phá sản về chứng khoán, tôi được ông mời đến nhà chơi và sau cùng thì ông cũng còn biết tôi là một real estate broker. Có thể ông muốn giúp tôi nên ông ngỏ ý muốn bán một plaza với giá 32 triệu USD, và hỏi tôi có thể list lên market cho ông không? (Ông cũng không ngờ rằng;để tiếp cận được với ông tôi đã mất khá nhiều công lao).

Dĩ nhiên là tôi rất vui mừng vì mục đích đã thành công. Bây giờ lúc đi vào hợp đồng. Thoả thuận hoa hồng 10%. Thời hạn hợp đồng một năm. Sau đó vì những xáo trộn liên tiếp xảy ra cho thị trường địa ốc, tôi cũng không có nhiều hy vọng có thể bán được, nên tôi hợp tác với một broker khác cùng ra sức bán với tôi. Tôi cũng phải nói thêm, tôi không là broker thường xuyên của thị trường địa ốc bình thường, mà chỉ chuyên về tài sản địa ốc bị foreclosure, nên cơ hội có khách mua tài sản có giá trị lớn cũng bị giới hạn. Nhưng số may của tôi vẫn còn nên chỉ bảy tháng sau, tôi bán được, nhưng không phải bán cho thị trường nột địa Mỹ, mà thân chủ của tôi lại là một triệu phú người Anh. Vì vậy tôi hưởng trọn tiền hoa hồng mà không phải chia cho ai.

Vài tháng sau bốc đồng tôi nhảy sang làm việc cho một hãng khác, cũng trong ngành sale, công việc mới đòi hỏi tôi phải ra nước ngoài những quốc gia nằm trong lãnh thổ mà tôi có nhiệm vụ phát triển thị trường cho công ty mới. Tôi bận rộn quên đi chuyện bán cái plaza của ông bạn người Nhật. Nhưng 5 tháng sau đó tại London, tôi có dịp cùng tham gia một cuộc họp công nghệ với đối tác tại đây. Sau buổi họp này có một vị hỏi tôi về tình hình địa ốc tại Mỹ, sau đó ngỏ ý muốn tìm mua một bất động sản để kinh doanh. Tôi chợt nhớ đến cái plaza của ông bạn Nhật. Đêm đó tôi gọi về Mỹ và yêu cầu ông bạn người Nhật gửi thư phát nhanh cho tôi toàn bộ thông tin về cái plaza này. Tôi không thể ngờ được là chỉ 15 ngày sau, vị khách có mặt tại sân bay San Francisco, chỉ 1 tuần sau chính thức ký hợp đồng mua bán. Mặc dù không bán được 30 triệu nhưng giá bán củng mang lại cho tôi một khoản hoa hồng khá lớn, 2,7 triệu USD, một con số có nằm mơ cũng không nghĩ đến được.

Nhưng thật sự tôi đang có số tiền đó, không tin cũng chẳng được, con số lợi nhuận quá lớn từ địa ốc làm tôi suy nghĩ lại, và quyết định bỏ nghề chuyên môn và đi chuyên ngành về địa ốc. Thời điểm này lại là thời kỳ hưng phấn của địa ốc, nhà không có để bán, chỉ cần treo bảng có khi buổi sáng đến buổi chiều đã có thể kiếm chục ngàn dollars. Với số tiền sẵn có tôi mua nhà liên tục và bán cũng liên tục. Có lúc tôi mua đến 16 căn nhà Shapell đắt tiền với mục đích thắng lớn.

Nhưng lại nhưng phải không các bạn, đang say sưa với chiến thắng thì vào một buổi chiều đất trời rung chuyển, trận động đất to lớn đã làm cho toàn bộ thị trường địa ốc khựng lại. Ngay ngày hôm đó tôi bị mất 90.000 USD vì Escrow của tôi không đóng được, người mua bỏ hợp đồng trị giá 1,3 triệu USD mà mức lời của tôi là 90.000 USD. Liên tục các tháng sau đó chẳng ai mua và người ta thi nhau bán nhà. Tôi còn chút tiền mặt cầm cự nhưng với 16 căn nhà mà mỗi tháng tôi phải trả mortgages từ 2,5 cho đến 4 nghìn USD cho một căn. Chỉ ba tháng sau đó tất cả tiền tiết kiệm của tôi không cánh mà bay và cuối cùng tôi phải bán rẻ đi 12 căn chỉ còn giữ lại 4 căn làm vốn mà giá trị của cả 4 căn chỉ vào khoảng 1,2 triệu USD.

Tôi quyết định bỏ nghề quay lại làm kỹ sư, rồi vì không trông coi được tôi củng bán hết và mua một trang trại cũ có diện tích gần 1 arce với giá 600.000 USD ở thành phố Milpitas, CA. Thỉnh thoảng tôi vẫn hoạt động rời rạc trong lĩnh vực địa ốc. Rồi một hôm tôi lại nổi máu liều khi biết có một khu đất vùng New Jessey có diện tích 45 arces được rao bán với giá 850.000 USD, tôi quyết định mua ngay và vét đến đồng bạc cuối cùng để mua cho được. Mặc dù chưa hề biết nó nằm ở đâu (khi mua nhà đấu giá, bạn chỉ có 3 ngày để thanh toán). Mua xong tôi mới đi coi.

Mảnh đất này nằm cách trung tâm thành phố 65 dặm, và hiện do người thuê quản lý. Sau khi biết tôi là chủ mới họ đề nghị tiếp tục thuê lại và trả trước 2 năm tiền thuê với giá 7.000 USD/một tháng và hợp đồng là 15 năm. Dĩ nhiên là tôi đồng ý, tôi trở về San Francisco tôi làm thủ tục vay ngân hàng. Số tiền tôi phải trả hàng tháng là 5,200 USD. Như vậy tôi vẫn lời được 1.800 USD một tháng. (Khi vay tiền, ngân hàng có cho định giá tài sản, mặc dù tôi chỉ mua có 850.000 USD, nhưng theo bảng định giá miếng đất có giá trị 1.270.000 USD. Sự sai biệt là equity. Equity này cho phép tôi rút lại toàn số vốn đã bỏ vào và số nợ còn lại được chia ra trong 30 năm, mỗi tháng trả 5.200 USD cho đến hết 30 năm là xong).

Kể từ đó tôi không có nhiều dịp để tham gia vào thị trường địa ốc và an phận với những gì mình đã có. Rồi một ngày mới lại xảy đến cho tôi. Đúng vào ngày 4/7/1998,sau khi đi dự tiệc về, đường lên nhà tôi bị chặn lại. Cảnh sát cho biết là nhà tôi vừa bị cháy. Tôi gọi cho một anh bạn để xin ngủ nhờ, khi đến nơi tôi thấy anh bạn đang xếp ra bàn 2 cái ly và chai rượu vừa cười vừa đùa: Chúc mày vừa trúng số. Tôi đâm cáu vì nhà vừa bị cháy gặp thằng bạn quí lại mỉa mai. Làm tôi phát cáu nhưng nó vẫn cười hề hề và nói nhỏ: mày cứ chửi bố mày đi sáng ngày mai mày trở về nhà thì biết..

Sáng hôm sau tôi trở lại nhà tôi, cảnh tượng thê lương căn nhà to lớn chỉ còn lại 2/3 khói đen bám quanh nhà. Ở một góc sân vẫn có chỗ còn âm ỉ mồi lửa, và trước nhà tôi có hàng trăm người đang bu quanh. Người nào cũng cố bám lấy tôi và đề nghị cho họ làm người đại diện để làm việc với hảng bảo hiểm. Sau cùng tôi cũng chọn được một người. Việc đầu tiên là buổi sang họ mang lại cho tôi một tấm check của công ty bảo hiểm có trị gía 20 ngàn đô để tôi chi phí cấp thời, họ cũng mang đến hơn 10 người đến để liệt kê tài sản của tôi. Toàn bộ quần áo họ thu hết. TV, các loại máy đều bị thu gọn, mà quần áo là nhiều nhất.

Một chuyên viên nói với tôi: Chưa bao giờ tôi thấy ai có nhiều quần áo như ông! Thật ra chẳng phải là tôi có nhiều quần áo, mà chỉ vì tôi có thói quen cứ hàng tháng tôi lại đóng thùng gửi về cho thân nhân ở Việt Nam. Số quần áo này tôi mua ở chợ trời nên nhiều vô kể. Chẳng ngờ rằng trong bảo hiểm có điều khoản nói rõ: đối với vất dụng quần áo thì cứ một đổi một vì vậy kể cả miếng giẻ lau nhà cũng được tính lá 1 unit. Tổng kết Bảo hiểm phải đền cho tôi từ quần áo và các vật dụng khác và tiền sửa nhà lên đến trên 2,3 triệu USD. (Ghi chú: Bảo hiểm hoả hoạn, của tôi có Cover limit up to 3 triệu USD).

Tôi quyết định bán phần đất của khuôn viên được 1,7 triệu USD. Có thêm chút tiền tôi có ý định nghỉ hưu sớm. Nơi đầu tiên tôi nghĩ đến là về Việt nam. Nghĩ là làm, tôi mua vé về Việt Nam ngay sau đó vài ngày. Ôi chao Việt Nam vui quá và tôi ở lỳ đến 6 tháng. Tôi quay lại Mỹ sau 6 tháng, một cảm giác xa lạ chợt đến. 6 tháng tách xa cộng đồng làm như đã có những khác biệt quá lớn lao. Tôi vẫn phân vân không biết nên quyết định về hay ở lại Mỹ thì có anh bạn đang ở Việt Nam kệu réo: Mày ở lại Mỹ làm gì, về đây tao với mày mua chung miếng đất làm cái trang trại gần thành phố an dưỡng hưu trí cho rồi. Đột nhiên tôi thấy anh em họ hàng hiện ra. Có người giàu có, có người quá khổ, một lũ cháu dại, những quyến luyến thân tình.

Thế là tôi ok về Việt Nam.

Có thể bài viết trước tôi lấy cái tựa đề như vậy chưa hẳn là phù hợp. Có lẽ, tôi phải đặt cho câu chuyện một cách gọi nhẹ nhàng hơn, như may mắn đã đến với tôi như thế nào trên đất Mỹ mới là đúng. Gọi như thế nào có thể chẳng quan trọng gì, cái quan trọng là trong hai bài viết này tôi đã có dịp cùng chia sẻ với các bạn một câu chuyện thật đời người. Thành công cũng lắm, mà thất bại cũng nhiều.

12 câu tôi đúc kết dùng làm topic cho từng đoạn trong câu chuyện, chẳng phải ngẫu nhiên mà có. Nó được tôi rút gọn để chia sẻ với các bạn một điều: Sự thành công không căn cứ vào một điều nhất định nào, mà nó cần tất cả các yếu tố để thành công từ may mắn, gian truân, trí tuệ và cả độc ác nữa. Vì vậy mới có khi cứng phải cần mềm, và đừng mang cái tôi ra ca tụng. Đạo lý đòi hỏi con người phải công bằng. Đức tin là của trân bảo, nhưng đôi lúc lại chỉ là cát bụi vì vậy mới có dịu ngọt chớ nghe. Câu chuyện của tôi chấm dứt ở đây, vô cùng cảm kích các Bạn đã có những phản hồi ưu ái dành cho tôi.

Kính chào.

Charles Tran

Nữ sinh gốc Việt bị giam gây xôn xao nước Mỹ


Câu chuyện về Diane Tran, cô gái 17 tuổi, học lớp 11 ở bang Texas, bị giam 24 giờ do nghỉ học quá số buổi quy định đang làm xôn xao dư luận Mỹ.


Diane Tran nghỉ học nhiều vì phải làm thêm giúp đỡ gia đình. Ảnh: KHOU

Diane Tran, một học sinh gốc Việt, học tại trường trung học Willis, Texas bị buộc phải ở lại trại giam đêm 23/5 và bị phạt 100 USD vì nghỉ học quá nhiều. Theo luật của bang Texas, học sinh chỉ được nghỉ không lý do 10 ngày trong một học kỳ. Nếu vi phạm, trường học có thể gửi các em đến tòa án của thanh thiếu niên.

Thẩm phán Lanny Moriaty, người đã thẩm vấn Tran trong lần triệu tập tại tòa vì "trốn học" từ tháng 4, nói rằng ông đã cảnh báo cô gái. Và lần này khi Tran lại nghỉ học, ông buộc phải tiếp tục triệu tập và bắt giam cô trong phiên tòa công khai, đài truyền hình KHOU-TV ở Houston cho hay.

Tuy nhiên, không giống với các thanh thiếu niên thường xuất hiện tại tòa án của ông Moriaty, Tran là một học sinh giỏi và luôn đạt điểm A trên lớp và các khóa dự bị đại học. Tran cho biết phải làm thêm một lúc hai công việc để kiếm tiền giúp đỡ gia đình. Làm việc quá sức nên Tran thường phải nghỉ học vì mệt mỏi và buồn ngủ. Một bạn học của Tran cho biết: "Bạn ấy đi từ chỗ làm đến trường và đi từ trường đến chỗ làm. Bạn ấy phải thức đến 7h sáng để làm bài tập".

Cha mẹ của Diane Tran là người gốc Việt sinh sống tại Mỹ. Họ ly dị khiến Tran phải làm thuê cùng lúc hai công việc để nuôi bản thân và một người em đang sống nhờ tại nhà họ hàng tại Houston, đồng thời gánh vác một phần học phí cho người anh đang học tại đại học Texas A&M.

Mary Elliott, một trong hai người chủ của Tran, cho biết cô gái bắt đầu làm việc cho mình từ sau khi cha mẹ ly dị. Mẹ của Tran chuyển đến sinh sống tại Georgia còn Tran và em gái sống với cha. Tuy nhiên, cha của Tran thường xuyên phải đi làm cách nhà hơn 80 km. Elliott mô tả về Tran là một cô gái mạnh mẽ và ham học.

Câu chuyện của Tran làm dư luận Mỹ xôn xao, nhiều bình luận lên tiếng ủng hộ Tran. "Cô bé không đáng bị giam mà xứng đáng được tuyên dương", một bình luận trên trang Change viết. Một bình luận khác trên Twitter viết rằng: "Gia đình cô bé quá nghèo và cô bé chỉ muốn giúp gia đình. Như vậy không thể gọi là trốn học, không thể gọi đó luật, không thể gọi là quy định được".
Một cuộc vận động góp tiền ủng hộ cho Tran đã được khởi động và được rất nhiều người tham gia ủng hộ. Đến hôm qua quỹ này đã quyên góp được hơn 90.000 USD để giúp đỡ cho Tran.

Người mẹ có 3 con tự thiêu chết tại Trung Quốc

Ni cô Palden Chetso là một trong những người đã tự thiêu ở Tây Tạng
Hình: Reuters
Ni cô Palden Chetso là một trong những người đã tự thiêu ở Tây Tạng

Những tổ chức lưu vong nói một người mẹ của ba đứa con nhỏ tại một khu vực có đông người Tây Tạng sinh sống đã chết sau khi tự thiêu để phản đối sự cai trị của Trung Quốc.

Người tự thiêu được nhận diện là bà Rikyo, 33 tuổi, chết hôm thứ Tư trước tu viện Jonang Dzamthang tại một quận người Tây Tạng gọi là Ngaba thuộc tỉnh Tứ Xuyên.

Người đứng đầu Hiệp hội Phúc lợi Jonang, ông Tsang Gyatso, nói với ban Tây Tạng Đài VOA người tự thiêu là láng giềng của 3 thanh niên Tây Tạng tự thiêu trước đây trong năm để yêu cầu cho Đức Đạt Lai Lạt Ma được an toàn trở về quê hương.

Cái chết của người phụ nữ xảy ra vào lúc lực lượng an ninh Trung Quốc tại Vùng Tự trị của người Tây Tạng gần đó vẫn kiểm sóat chặt chẽ sinh hoạt cộng đồng tại Lhasa, thủ đô Tây Tạng, tiếp theo hai vụ tự thiêu tại đây hôm Chủ Nhật. Một trong hai người tự thiêu chết tại chỗ, người kia được đưa vào bệnh viện.

Tuesday, May 29, 2012

Chương Tử Di bị nghi dính bê bối với Bạc Hy Lai

Đang có tin đồn nữ diễn viên 'Thập diện mai phục' đã ngủ 10 lần với chính trị gia họ Bạc để nhận hàng chục triệu Nhân dân tệ.


Thông tin Chương Tử Di bán dâm cho Bạc Hy Lai gây xôn xao dư luận.
Tin đồn Chương Tử Di bán dâm cho Bạc Hy Lai gây xôn xao dư luận. Ảnh: May.
Làng giải trí Trung Quốc đang rộ lên những tin đồn bất lợi cho Chương Tử Di. Theo trang AppleDaily của Đài Loan, nữ diễn viên Thập diện mai phục bị cấm rời khỏi Trung Quốc để điều tra về việc cô có "giao dịch xác thịt" với Bạc Hy Lai - nguyên là một lãnh đạo cấp cao của Trung Quốc.
Bạc Hy Lai là cựu bí thư thành ủy Trùng Khánh, cựu ủy viên Bộ Chính trị Trung Quốc và từng được cho là sẽ leo lên hàng ngũ lãnh đạo cấp cao nhất nước này nếu vào thường vụ Bộ Chính trị. Ông này vừa bị tước tất cả các chức vụ và đang bị điều tra do vi phạm nghiêm trọng kỷ luật.
Theo thông tin của AppleDaily trong suốt 5 năm từ 2007 tới 2011, Chương Tử Di đã 10 lần ngủ với Bạc Hy Lai. Người trung gian cho thỏa thuận trao đổi tình - tiền này là Từ Minh, tỷ phú 41 tuổi người Trung Quốc, người đang nắm giữ vai trò CEO của Dalian Shide Group.
Tại cơ quan điều tra, Từ Minh cho biết năm 2007, vị này từng trả 6 triệu NDT (hơn 900.000 USD) để lên giường với Chương Tử Di. Sau lần này, hai người còn nhiều dịp gặp gỡ, trước khi vị tỷ phú giới thiệu cô cho Bạc Hy Lai. Điều đặc biệt, giá mỗi lần mỹ nhân Trung Quốc qua đêm với chính trị gia họ Bạc là 10 triệu NDT (1,6 triệu USD). Trong khoảng thời gian 5 năm, từ 2007 tới 2011, cả hai 10 lần ký "giao dịch tình dục", hầu như đều ở Bắc Kinh, có lần là tại nhà khách của Bạc Hy Lai tại Tây Sơn.
Ngoài Bạc Hy Lai, theo lời khai Từ Minh, Chương Tử Di còn bán dâm cho nhiều quan chức cấp cao khác, đều do sự giới thiệu của chính trị gia họ Bạc. Tờ AppleDaily khẳng định: "Làng giải trí hầu như đều biết tiếng Chương Tử Di, một gái gọi cao cấp. Nhiều thời điểm cô ấy có tới 6 người tình tỷ phú, dù chỉ có một bạn trai chính thức. Cho đến nay, Tử Di bỏ túi khoảng 700 triệu NDT (hơn 100 triệu USD) từ các thương vụ đổi chác tình tiền". Tờ này nhấn mạnh, Bạc Hy Lai chính là người đứng sau bao che choTử Di trốn thuế để giữ trọn số tiền có được từ việc bán thể xác.
Trước tin đồn là gái bao cao cấp, Tử Di vẫn chưa lên tiếng.
Trước tin đồn là gái bao cao cấp, Tử Di vẫn chưa lên tiếng. Ảnh: Sina.
Bên cạnh việc giải thích lý do vì sao Chương Tử Di không thể đến LHP Cannes như đã định, tờ báo Đài Loan còn cho biết, nữ diễn viên Đường về nhà từ chối đến dự Cành cọ vàng dù được mời, với lý do "bận các cảnh quay cuối của Nhất đại tông sư". Nhưng thực tế, có thể cô bị giữ lại Trung Quốc để điều tra.
Điều đặc biệt, dù tin đồn lan tràn trên các báo Đài Loan, báo chí Đại lục không hề đả động đến vụ việc này, làm dấy lên nghi ngờ của công chúng về sự chân thực của thông tin. Tờ Apple Daily cho biết, họ có được thông tin ban đầu từ một website của cộng đồng Trung Quốc tại hải ngoại. Tờ báo cũng đã nhiều lần liên lạc với quản lý của Chương Tử Di để tìm hiểu ngọn ngành, nhưng phía này không nhấc máy.
Nguyễn Hương
Cảnh sát Việt Nam thu giữ xác ba con hổ

Cảnh sát Việt Nam hôm thứ Ba nói đã thu giữ được xác của ba con hổ sau một cuộc đọ súng với những kẻ buôn lậu ở tỉnh miền Trung, Nghệ An, theo truyền thông trong nước.

Cảnh sát nói ba con hổ đã bị xẻ thịt, ướp lạnh được vận chuyển trên một xe hơi và đang trên đường vận chuyển đi tiêu thụ tới Hà Nội vào chiều 28/5 theo giờ địa phương.


Ba con hổ có trọng lượng khoảng 320 kg đã được phát hiện sau một cuộc rượt đuổi của cảnh sát mà trong đó những kẻ buôn lậu được tường thuật đã nổ súng chống cự trong lúc tháo chạy.

Cảnh sát nói đã bắt được một người đàn ông trong số những người vận chuyển, người này khai rằng "có nhiệm vụ áp tải số hàng trên cho một người không quen biết," theo tờ Tuổi tre Online.

"Chúng tôi đã bắt giữ tài xế lái chiếc xe, nhưng đồng phạm của người này đã bỏ chạy sau khi nổ súng vào chúng tôi."
Ông Trần Hữu Hồng, công an môi trường Nghệ An

Tờ VnExpress tường trình người đàn ông này đã bị bắt cùng chiếc xe hơi chở xác ba con hổ, sau khi hai "đồng phạm" bỏ chạy, khai rằng người này "được một người đàn ông thuê chở thịt lợn rừng từ Hà Tĩnh ra huyện Quỳnh Lưu nhưng không ngờ số hàng đó lại là hổ".

"Chúng tôi đã bắt giữ tài xế lái chiếc xe, nhưng đồng phạm của người này đã bỏ chạy sau khi nổ súng vào chúng tôi," ông Trần Hữu Hồng, lãnh đạo cơ quan cảnh sát môi trường tỉnh Nghệ An được hãng tin Pháp AFP trích thuật nói.

"Chúng tôi sẽ khám nghiệm xác ba con hổ để xác định nguồn gốc của chúng," quan chức cảnh sát này nói với AFP.

'Nguy cơ xóa sổ'

Hiện còn chưa tới 50 con hổ được cho là còn sống ở các khu vực rừng hoang dã ở vùng xa trên khắp lãnh thổ Vệt Nam, nhưng dân số hổ ít ỏi này đang bị những kẻ đi săn và buôn lậu triệt bỏ.

Khoảng 120 con hổ đã bị bắt giữ, theo thống kê chính thức được hãng tin Pháp trích dẫn.

Trên khắp thế giới, một số lượng ít ỏi khoảng 3.200 con vật cùng họ với loài hổ còn sống sót trong hoang dã nhưng đang bị lùng sục, săn bắt để lấy da, xương và các bộ phận cơ thể khác làm thuốc cổ truyền Trung Quốc.

Một dự đoán do tổ chức Quỹ động vật hoang dã (WWF) công bố năm 2010 cho rằng loài hổ sẽ bị tuyệt chủng trong vòng 10 năm, nếu không được bảo vệ tốt hơn.

Hãng AFP cho hay Bộ tài nguyên và môi trường của Việt Nam đang soạn thảo một chương trình quốc gia mới nhằm bảo tồn loài thú hoang dã đang có nguy cơ bị xóa sổ rất cao này.

BBC

Hàng trăm tử tù VN 'chờ thuốc độc'


 

Phạm nhân ở Việt Nam
Bộ Công an nói Việt Nam hiện có 400 tử tù
Một Thứ trưởng Bộ Công an nói tại Quốc hội rằng Việt Nam chưa thể tử hình 400 tù nhân vì thiếu thuốc độc.
Báo Tuổi Trẻ dẫn lời Thượng tướng Đặng Văn Hiếu nói Luật thi hành án hình sự trong đó quy định việc tử hình bằng tiêm thuốc độc đã có hiệu lực từ 1/7/2011 nhưng cho tới nay chưa thể thi hành.
Việc tử hình bằng tiêm thuốc độc đòi hỏi phải xây dựng các trung tâm và phải có thuốc tiêm nhập khẩu.
Tướng Hiếu được trích thuật: "Một năm nay còn hơn 400 đối tượng có án tử hình chưa thi hành được, trong đó có hơn 100 đối tượng đã đầy đủ thủ tục rồi, chỉ chờ có thuốc để thi hành án mà không có."
Bộ Công an Việt Nam không cho biết liệu người nhà các tử từ có được chứng kiến việc tiêm thuốc hay không.
Trong khi đó, một nguồn tin cho BBC biết Bộ Y tế đã cam kết là trong tháng Sáu sẽ có thuốc nhập về để "thực hiện".
Tiêm thuốc độc
Báo Người Lao Động trong bài viết cuối tháng Mười năm 2011 nói số tử tù chờ thuốc để thi hành án là hơn 360.
Bài báo nói Bộ Công an và Bộ Quốc phòng sẽ xây tám "nhà thi hành án tử hình" trong đó năm cơ sở đầu tiên được đặt tại Hà Nội, thành phố Hồ Chí Minh, Nghệ An, Đắk Lắk và Sơn La, những địa điểm được cho là "có số trường hợp tử hình thuộc diện nhiều nhất".
Tờ này cũng trích nguồn trong ngành công an nói số người bị tử hình ở Việt Nam "không nhiều".
Theo báo này, phạm nhân lĩnh án tử hình sẽ bị tiêm ba thoại thuốc.
Sodium thiopental (hay Sodium Pentothal) sẽ làm tù nhân bị mê, Pancuronium bromide làm tê liệt thần kinh và buông lỏng cơ bắp và Potassium chroride làm tim ngừng hoạt động.
Bấm Người Lao Động nói cán bộ thi hành án phải chuẩn bị ba liều thuốc trong đó có hai liều để dự phòng trong trường hợp liều đầu tiên không đủ gây tử vong.
Hãng tin Reuters nói chuyện thiếu thuốc cũng xảy ra ở cả Hoa Kỳ.
Chẳng hạn Oklahoma, bang tử hình nhiều nhất các tù nhân tính theo bình quân đầu người, nói họ chỉ còn duy nhất một liều thuốc pentobarbital do Châu Âu sản xuất, một loại thuốc chính để tử hình tù nhân.
Theo Reuters, việc Châu Âu cấm bán thuốc giết người đã gây ra tình trạng khan hiếm.
Liên hiệp Châu Âu với 27 quốc gia chống lại án tử hình và cũng kêu gọi các nước trong đó có Hoa Kỳ bỏ án tử hình.

Monday, May 28, 2012

Khi nào các bộ phận trong cơ thể con người bắt đầu thoái hóa?
 
 
Già là một điều không ai tránh khỏi. Hiện nay các viện nghiên cứu y khoa đã cho biết một cách chính xác các bộ phận trong cơ thể của con người bắt đầu thoái hóa từ lúc nào. Các bác sĩ người Pháp đã tìm thấy chất lượng tinh trùng bắt đầu suy thoái từ tuổi 35, bởi thế khi người đàn ông 45 tuổi thì một phần ba số lần mang thai sẽ dẫn đến sảy thai. Angela Epstein đã viết trong Daily Mail, tuổi của các bộ phận trong cơ thể bắt đầu suy thoái như sau :

image

Não bắt đầu suy thoái lúc 20 tuổi .
Khi chúng ta trưởng thành, các tế bào não bị giảm dần. Và não cũng teo nhỏ lại. Khởi đầu con người có 100 tỉ tế bào não, nhưng đến tuổi 20 con số nầy giảm dần, và đến tuổi 40 con người mất mỗi ngày 10.000 tế bào ảnh hưởng rất nhiều đến trí nhớ và có tác dụng rất lớn đến tâm sinh lý người già...
Ruột bắt đầu suy giảm từ tuổi 55.
Ruột tốt có sự cân bằng giữa các vi khuẩn có ích và có hại. Vi khuẩn có ích sẽ giảm đi đáng kể sau tuổi 55, đặc biệt ở phần ruột già. Sau 55 tuổi bộ tiêu hóa bắt đầu xấu đi và sẽ gây hại cho các bệnh đường ruột. Táo bón là một bệnh thông thường của tuổi già, cũng như dịch vị từ bao tử, gan, tuyến tuỵ, ruột non bị suy giảm .
Bọng đái bắt đầu suy thoái từ tuổi 65 .
Người già thường mất kiểm soát bọng đái Nó bắt đầu co lại đột ngột, ngay cả khi không đầy. Phụ nữ dễ gặp trục trặc này hơn khi chấm dứt kinh nguyệt. Khả năng chứa nước tiểu của bọng đái một người già chỉ bằng nửa so với người trẻ tuổi, khoảng 2 c ốc ở tuổi 30 và 1 c ốc ở tuổi 70. Điều này khiến người già phải đi tiểu nhiều hơn, và dễ nhiễm trùng đường tiểu.

Vú bắt đầu thoái hóa từ năm 35 tuổi .
Khi người đàn bà đến 30 tuổi thì vú mất dần các mô và mở, sự đầy đặn và kích cở của bộ vú bị suy giảm. Khi 40 tuổi núm vú bị teo lại và vú thòng xuống.
Phổi lão hóa từ tuổi 20.
Sụn sườn vôi hóa, lồng ngực biến dạng, khớp cứng ảnh hưởng tới thở, nhu mô phổi giảm đàn hồi, giãm phế nang. Dung tích của phổi bắt đầu giảm dần từ tuổi 20. Ðến tuổi 40 có nhiều người đã bắt đầu khó thở vì các cơ bắp và xương sườn buồng phổi bắt đầu xơ cứng .

image

Giọng nói bắt đầu yếu và khàn kể từ tuổi 65.
Phụ nữ có giọng khàn và nhỏ trong khi đàn ông giọng cao và nhẹ
Mắt lão hóa từ năm 40
và phần lớn phải mang kiếng, không còn nhìn rõ một vật ở xa. Khả năng tập trung của mắt kém hơn do cơ mắt yếu hơn.
Tim lão hóa từ tuổi 40.
Khối lượng cơ tim giảm. Tuần hoàn nuôi cơ tim cũng giảm, suy tim tiềm tàng, huyết áp tăng dần...Sức bơm của tim giảm dần vì các mạch máu giảm sự đàn hồi. Các động mạch cứng dần và bị mở đóng vào các thành mạch. Máu cung cấp cho tim cũng bị giảm bớt. Ðàn ông 45 tuổi và đàn bà 55 dễ bị đau tim .
Gan lão hóa từ năm 70.
Chức năng chuyển hóa và giải độc giảm.Tuy nhiên gan là một bộ phận gần như không chịu khuất phục tuổi tác . Người ta có thể ghép gan của một ông già 70 tuổi cho một người 20 tuổi.
Thận lão hóa năm 50.
Số đơn vị lọc chất thải khỏi máu bắt đầu giảm xuống ở tuổi trung niên.
Tuyến tiền liệt lão hóa vào năm 50.
Hệ thống sinh dục nam gồm có: tinh hoàn và bộ phận sinh dục phụ như đường dẫn tinh, tuyến tiền liệt, tuyến hành niệu đạo, túi tinh và dương vật.Tuyến tiền liệt thường lớn dần theo tuổi tác. Khi tuyến tiền liệt tăng kích thước sẽ ép vào niệu đạo và bàng quang, gây khó khăn cho tiểu tiện. Nó gây nên triệu chứng tiểu ngập ngừng, tiểu nhiều lần, tăng nguy cơ nhiễm trùng tiết niệu và tiểu khó.

image

Xương lão hóa hóa vào tuổi 35.
Cho đến giữa những năm 20 tuổi, mật độ xương vẫn còn tăng. Trẻ em xương lớn rất nhanh, cứ mỗi 2 năm lại thay đổi toàn bộ xương củ, nhưng đến tuổi 35 thì xương đã lão, hiện tượng mất xương bắt đầu như một quá trình già cả tự nhiên.
Răng suy từ tuổi 40.
Răng bị hao mòn. Dễ bị bệnh nha chu. Niêm mạc bị teo dần
Bắp thịt lão hóa từ năm 30 .
Thông thường bắp thịt khi bị lão hoá thì được tái tạo ngay, nhưng đến tuổi 30 thì tái tạo it hơn là lão hóa. Ðến tuổi 40, mỗi năm bắp thịt bị sút giảm từ 0.5 đến 2 %. Vì thế người già khó giữ thăng bằng, trở thành chậm chạp, dễ bị ngã và gẫy xương.
Nghe giảm đi kể từ giữa năm 50.
Rất nhiều người bị lãng tai kể từ năm 60

image

Da suy giảm kể từ năm 20.
Chúng ta đã giảm dần việc sản xuất chất keo dính của da từ giữa tuổi 20. Việc thay thế các tế bào chết cũng chậm dần.
Vị giác và khứu giác giảm từ năm 60.
Thông thưuờng chúng ta có thể nếm được 100.000 vị trên lưởi. Các vị này chúng ta chỉ nếm được phân nửa khi già và đến tuổi 60 thì không còn ngửi và nếm một cách chính xác được nữa
Sinh sản mất khả năng từ năm 35.
Khả năng sinh nở của phụ nữ bắt đầu giảm sau tuổi 35, vì số lượng và chất lượng trứng trong tử cung giảm xuống.

image

Tóc lão hóa từ tuổi 30.
Thông thường cứ 3 năm thì tóc cũ sẽ được thay thế toàn bộ tóc mới. Và đến năm 35 tuổi thì tóc không còn đen nhánh nữa mà ngã màu đen xám và rụng dần đi .
Làm thế nào để làm chậm sự lão hóa ?

image

Già không phải là một bệnh nhưng già tạo điều kiện cho bệnh phát sinh và phát triển; cần chú ý một số đặc điểm sau:
- Người già thường mắc nhiều bệnh cùng một lúc, có bệnh dễ phát hiện, nhưng cũng có bệnh rất kín đáo, tiềm tàng, nguy hiểm.
- Triệu chứng ít khi điển hình, không ồ ạt, không rõ rệt, nên khó chẩn đoán, dễ sai lạc nếu ít kinh nghiệm.
- Khả năng phục hồi sức khỏe sau các trận ốm thường chậm hơn so với người trẻ, nên sau điều trị phải có thời gian an dưỡng.
Một số biện pháp làm giảm tốc độ lão hóa:
Học thuyết âm dương của y học cổ truyền chứng minh con người là một chỉnh thể giữa âm dương, giữa khí và huyết. Luôn luôn thăng bằng với nhau từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong theo một quy luật nhất định, để duy trì sự sống của con người được bền vững dài lâu. Vì thế muốn giảm tốc độ lão hóa cần phải:
Về tư tưởng luôn luôn lạc quan yêu đời, chủ động gạt bỏ những cái làm ảnh hưởng đến bộ não, hạn chế tối đa nỗi cô đơn, giải quyết tốt nhất mối quan hệ xã hội và gia đình, có triết lý sống đúng; phải chú ý cả 3 vấn đề: lẽ sống, lối sống và hành động sao cho khoa học văn minh để loại trừ 7 nguyên nhân gây bệnh của Đông y là : hỷ, nộ, ưu, tư, bi, kinh, khủng. Muốn được thảnh thơi phải có kiến thức, phải có hiểu biết để nhìn nhận vấn đề sao cho đúng đắn qua báo chí, đài phát thanh, truyền hình để làm chủ được mình và giáo dục cho gia đình, con cháu giảm các nỗi bực dọc và tự chăm lo cho mình.
Thường xuyên luyện tập đều đặn về trí tuệ và thể lực như đọc sách báo, nghe đài, xem TV... đồng thời tập thể dục thể thao, đi bộ, tập thở, tĩnh tâm thư giãn, v.v... phù hợp với hoàn cảnh và sức khỏe từng người.

image

Sinh hoạt điều độ, không làm gì quá sức bình thường, giữ gìn trạng thái cân bằng giữa ngủ và nghỉ, giữa ăn và làm, giữa trí óc và chân tay, giữa trong nhà và ngoài trời, giữa lười và chăm, v.v... cũng rất quan trọng.
Ăn uống đúng và đủ theo khả năng của mình, không nên nghiện bất cứ thứ gì, hạn chế thịt nhất là mỡ, ăn nhiều rau quả tươi, giảm chất bột, giảm bánh kẹo, bảo đảm cân bằng thức ăn âm và dương, giữ người không béo và cũng không gầy. Nên nhớ con người là giống ăn ngũ cốc, nên thức ăn cho người phải 80% là ngũ cốc còn 20% là rau quả và các thứ khác, không nên ăn quá no, người già rất cần đạm ở đậu tương, vừng lạc, tôm cua, ốc hến...
Cần có môi trường sống tự nhiên tốt, phần lớn các cụ sống 100 tuổi trở lên đều ở vùng núi, ở nông thôn còn ở thành phố thì rất ít và gốc cũng không phải thành thị. Hiện nay môi trường sống đang bị tàn phá nghiêm trọng đó là tự hủy hoại mình (chặt cây, phá rừng, chất thải, phân hóa học, thuốc trừ sâu...) đã làm mất đi cảnh thanh bình của thiên nhiên, là điều cũng nên hết sức tránh.

image

Kiên trì áp dụng 10 bài học về sức khỏe của Nhật Bản, đất nước được mệnh danh là “vương quốc của tuổi thọ” vì có tuổi thọ cao nhất thế giới hiện nay.

10 bài học đó là:

- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa
- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần
- Bớt đi xe, năng đi bộ
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn
- Bớt nói, làm nhiều hơn
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn
Những bài học trên có tác dụng rất lớn đối với những người bị tăng huyết áp, bệnh tim mạch, ung thư dạ dày, viêm gan...
Biết cách sống, ta có thể làm chậm được quá trình lão hóa, kéo dài được tuổi thọ, có thể điều chỉnh được chiếc đồng hồ sinh học trong con người chúng ta chạy chậm lại, ta cũng có thể giữ bộ máy cực kỳ tinh vi của ta được bền vững lâu dài hơn.
 
ST

Saturday, May 26, 2012

Bánh Khoai Mỳ









Nguyên liệu: 1 kg khoai mì loại dẻo, 200g đường, bơ lạt, vani, muối, 300g dừa nạo, 5 muỗng sữa đặc.
Thực hiện: Lột vỏ khoai ngâm nước muối 2 giờ, vớt ra xay hoặc mài nhỏ vắt nước. Dừa vắt nước cốt. Trộn khoai mì với nước cốt dừa, sữa đặc, đường, bơ, vani. Cho hỗn hợp trên vào khuôn đã thoa bơ và lót giấy. Để trên bếp nướng lửa nhỏ cho bánh chín vàng.
Thưởng thức: Để nguội hoặc lạnh rất ngon


Chú Ý Quý vị yếu tim không nên đọc

 

Trung Quốc chấn động vụ giết người, xẻ thịt đem bán

Một người đàn ông 56 tuổi ở Trung Quốc hiện bị bắt giữ vì tình nghi sát hại các thanh niên trong làng, chặt làm nhiều phần rồi đem ra chợ bán.

Cuộc điều tra được tiến hành tại nhà của Zhang Yongming. Ảnh: Nhaidu
Zhang Yongming, 56 tuổi, bị bắt giam cách đây 2 tuần ở làng Nanmen, tỉnh Vân Nam và hiện bị điều tra về vụ giết một nam thanh niên 19 tuổi vào cuối tháng 4 vừa qua, tờ Guangxi News cho biết.
Khi lục soát nhà của Zhang, cảnh sát tìm thấy chiếc điện thoại, thẻ ngân hàng của nạn nhân cùng các bằng chứng khác. Guangxi News cũng đưa tin trong mấy năm qua có nhiều thanh thiếu niên trong làng bỗng dưng biến mất đầy bí ẩn.
Zhang trước đây từng phải ngồi tù 20 năm vì tội giết người.
Người dân trong làng đều gọi Zhang là "con quỷ ăn thịt người", nhiều người còn nói họ từng thấy có nhiều chiếc túi nhựa màu xanh được treo trong nhà của anh ta, trong đó có chứa những vật giống như xương người.
Các thanh thiếu niên bị mất tích ở làng. Ảnh: Wmxa.com
Cảnh sát địa phương hiện chưa đưa ra bình luận gì về vụ việc này khi hãng thông tấn AFP liên lạc vào ngày hôm qua. họ chỉ nói rằng nói thông tin cụ thể sẽ được đưa vào "thời điểm thích hợp". Các bài báo liên quan tới vụ việc này trên các trang web ở Trung Quốc hiện cũng đã được gỡ xuống.
Tờ báo The Standard của Hong Kong ngày hôm qua đưa tin cảnh sát sau khi vào nhà Zhang đã phát hiện thấy nhiều con mắt người được ngâm trong bình rượu cùng một số mảng thịt người được treo khô trong nhà. Cảnh sát sợ rằng Zhang đã cho ba con chó của y ăn thịt người, trong khi đó thì bán những phần còn lại ra chợ và nói đó là "thịt đà điểu".
Hiện tại Bắc Kinh đã cử một nhóm chuyên gia đến giám sát cuộc điều tra về vụ mất tích của các em thiếu niên trong làng, trong khi đó hai cảnh sát trưởng đều đã bị cách chức, tờ Xinhua đưa tin.
Xinhua cho hay gia đình các nạn nhân mất tích nghi ngờ rằng con cái họ đã bị bắt cóc và buộc phải làm việc tại các lò gạch bất hợp pháp, đồng thời cho biết chính phủ đã đề nghị phải nhanh chóng làm rõ vụ việc.
Hướng Dương

'Tú ông' điều người mẫu bán dâm nghìn đô bị khởi tố


Khi các đại gia trong lĩnh vực xây dựng, kinh tế có nhu cầu "vui vẻ" với gái mại dâm là người mẫu, diễn viên, Kiên sẽ thông báo giá, địa điểm hẹn"chân dài" đến. Giá bán dâm từ 400 đến 1.500 USD.


Chiều 25/5, một cán bộ Cục hình sự (C45, Bộ Công an) cho VnExpress.net biết, cơ quan điều tra đã khởi tố, tạm giam Đỗ Trung Kiên (Kiên 'Pê đê', 26 tuổi) - được xác định là người điều hành đường dây mại dâm cao cấp xuyên quốc gia - để điều tra hành vi môi giới mại dâm.

Hai cô gái (có nữ diễn viên kiêm người mẫu 23 tuổi) bị bắt quả tang bán dâm được cơ quan công an cho về nhà vì được bảo lãnh và vi phạm lần đầu.

Một cô gái bị bắt quả tang bán dâm cùng nữ người mẫu. Ảnh: Hà Anh.

Trước đó, chiều 24/5, cơ quan công an đồng loạt kiểm tra hành chính 2 khách sạn ở Hà Nội và TP HCM, bắt quả tang 2 đôi nam nữ đang hoạt động mua bán dâm.

Nhà chức trách xác định, người môi giới mại dâm là Kiên. Không có nghề nghiệp, hàng ngày Kiên tới các quán cà phê và vũ trường nổi tiếng ở Hà Nội và TP HCM tiếp cận những người nhiều tiền, thích ăn chơi, đua đòi để tiếp thị cung cấp gái mại dâm. Phần lớn trong số này là đại gia hoạt động trong lĩnh vực xây dựng, kinh tế.

Gái mại dâm Kiên "tuyển" chủ yếu là sinh viên, người mẫu, diễn viên, thậm chí có cô đang hoạt động trong lĩnh vực văn hóa nghệ thuật, từng tham gia thi hoa hậu tại Hà Nội và TP HCM.

Cô người mẫu từng tham gia vai phụ trong phim Ai, Giấc mơ biển, Một thời ta đuổi bóng, Pha lê không dễ vỡ và Mùa thu đi một nửa, mắt sưng húp sau một đêm bị tạm giữ tại trụ sở Cục cảnh sát hình sự. Ảnh: Hà Anh

Khi tạo được niềm tin với khách hàng, Kiên mới cho số điện thoại và mật khẩu để liên lạc. Khách có nhu cầu "vui vẻ" sẽ liên lạc với Kiên để anh ta thông báo giá, địa điểm hẹn gái bán dâm đến. Nếu gái bán thân chịu đi qua đêm, khách phải trả 400-600 USD một đêm; đi theo các tour giá 1.000-1.500 USD. Kiên hưởng 20-30% số tiền này, còn lại của gái bán dâm.

Kiên cho biết làm môi giới được khoảng 3 năm nay. Trong tay anh ta thường có khoảng 20 "chân dài" luôn sẵn sàng qua đêm với khách.

Tú ông Đỗ Trung Kiên. Ảnh: Hà Anh.

Cục hình sự xác định, đây là đường dây mại dâm có quy mô lớn, hoạt động trên diện rộng và nhiều địa phương trong thời gian dài, số tiền thu được từ hoạt động mại dâm rất lớn. Cơ quan điều tra đang mở rộng vụ việc.

Tại trụ sở Cục hình sự, nữ người mẫu 23 tuổi trải lòng: "Em cũng chỉ định làm một thời gian khi nào mua được nhà, xe ôtô sẽ dừng lại. Em chỉ nghĩ đơn giản, "làm việc" rất nhanh, lại được một khoản tiền khá cao. Làm vài tháng thì em dừng lại, lập gia đình, sẽ không ai biết gì nữa.
Em nghĩ em rất bình thường, em không bon chen trong giới diễn viên, người mẫu. Em không có gia đình, em chỉ muốn có một mái ấm bình yên. Em đang gần chạm đến đích ấy, bởi có bạn trai là người nước ngoài, anh ấy đang chuẩn bị đưa mẹ về gặp em. Nhưng bây giờ thì hết mất rồi...
Em ân hận lắm rồi. Bây giờ chắc các khu phố em ở, nơi em làm việc và cả gia đình bạn trai của em đều biết hết rồi. Chắc các đoạn phim quảng cáo, hình ảnh em trên truyền hình, trên báo bị gỡ hết. Em mất tất cả...".
Theo Công an Nhân dân

Hà Anh

Friday, May 25, 2012

Bò lúc lắc đãi cả nhà cuối tuần

Thịt bò đậm đà, ngọt mềm lại thơm mùi bơ, ăn kèm với xà lách trộn dầu giấm cùng cơm trắng hay bánh mì rất ngon.
bánh mì rất ngon.

 
Bò lúc lắc đãi cả nhà cuối tuần
ảnh minh họa
Nguyên liệu:
- 500g thịt bò loại mềm, 1 củ hành tây cỡ vừa, 3 - 4 tép tỏi to
- Muối, tiêu, bột tỏi, dầu ăn, bột bắp, bơ hoặc magarine
Cách làm:
- Thịt bò cắt miếng vuông vừa ăn (nhớ loại bỏ các phần gân, mỡ)
- Hành tây bóc vỏ rửa sạch cắt miếng vuông bằng với miếng thịt bò. Tỏi băm nhỏ.
- Cho thịt bò vào tô rồi ướp thịt với hơn 1/2 thìa nhỏ muối, 1/4 thìa nhỏ tiêu, chút bột tỏi, hai thìa nhỏ dầu ăn và khoảng 1/2 thìa nhỏ bột bắp, trộn đều cho thịt thấm gia vị rồi để khoảng 15 phút.
- Bắc chảo lên bếp để lửa to nhất, chờ cho chảo thật nóng thì cho vào chảo chút dầu ăn, dầu nóng cho tỏi băm vào phi thơm, tiếp theo cho một nửa chỗ thịt bò vào, để khoảng 10 giây cho bò xém cạnh rồi lắc chảo cho bò được xém đều các cạnh và chín. Thao tác này làm cho món này có tên gọi là bò lúc lắc.
- Khi thịt bò chín thì cho một nửa chỗ hành tây cùng non thìa nhỏ bơ/magarine vào đảo đều cho bò thấm đều bơ, hành chín tái là được.
- Cho bò lúc lắc ra đĩa, dùng nóng với cơm kèm với xà lách trộn dầu giấm rất ngon.
- Yêu cầu thành phẩm là miếng thịt bò xém đều các cạnh, mềm, khô ráo, vị đậm đà vừa ăn và thơm mùi bơ.
- Phần thịt và hành tây còn lại các bạn lại xào giống phần đầu. Lý do phải chia ra nhiều mẻ nhỏ để xào là để cho bò chín được đều và khô ráo, không bị ra nước.
Nguyên liệu chính là thịt bò mềm.
Nguyên liệu chính là thịt bò mềm.
Phần nguyên liệu được chuẩn bị.
Phần nguyên liệu được chuẩn bị.
Xào thịt bò.
Xào thịt bò.
Cho hành tây cùng bơ vào xào cùng.
Cho hành tây cùng bơ vào xào cùng.

 

Chàng trai Việt lau dọn vệ sinh trở thành nhà khoa học vệ tinh không gian của Mỹ

Tinh thần hiếu học và phấn đấu vượt khó đã giúp một chàng trai lau dọn vệ sinh ở khách sạn, rửa bát, dọn bàn ở nhà hàng trở thành một nhà khoa học về vệ tinh và không gian tại Mỹ với 2 bằng Tiến sĩ, 4 bằng Thạc sĩ cùng nhiều giải thưởng vinh dự và hơn chục văn bằng sáng chế trong lĩnh vực vệ tinh, truyền thông di động, và các hệ thống radar.
Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tiến nhận 'Giải thưởng Người Mỹ gốc Á của năm' vào năm 2000 từ tay Cựu Thứ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, Tiến sĩ Pete Alridge

Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tiến từng làm việc cho phòng thí nghiệm sức đẩy phản lực của NASA, một trong những phòng thí nghiệm quan trọng nhất của cơ quan không gian Hoa Kỳ. Trong thời gian này, ông là đại biểu của NASA trong Ủy ban Tiêu chuẩn Quốc tế chuyên Tư vấn về Hệ thống Dữ kiện, đóng góp rất nhiều trong lĩnh vực hệ thống tiêu chuẩn quốc tế, với rất nhiều công trình nghiên cứu trở thành tiêu chuẩn quốc tế. Ông cũng phát minh ra phương pháp tính toán tối ưu hóa đường dây tín hiệu từ quả đất lên tới phi thuyền và từng được Cơ quan Không gian Châu Âu mời cộng tác để ứng dụng phương pháp đó cho các vệ tinh phóng sâu vào trong không gian. Ông thuộc nhóm khoa học gia đầu tiên tham gia vào chương trình dùng máy bay và trực thăng liên lạc truyền thông với vệ tinh trong không gian tại Mỹ. Rời NASA, ông về cộng tác với tập đoàn hàng không vũ trụ danh tiếng Aerospace Cooperation, làm ra một số chương trình vệ tinh tiên tiến. Hiện ông là kỹ sư trưởng, quản lý một số chương trình của hãng Raytheon, tập đoàn công nghệ hàng đầu thế giới chuyên cung cấp các thiết bị điện tử tiên tiến phục vụ công tác điều khiển và giám sát trong quốc phòng.
Đến với Tạp chí Thanh Niên hôm nay, Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tiến từ tiểu bang California, Hoa Kỳ, sẽ kể cho chúng ta nghe câu chuyện thành công đáng nể của ông .
Tiến sĩ Tiến: Tôi qua đây năm 1975 lúc đang học trường Chu Văn An. Tôi vừa xong lớp 12, sắp thi tú tài thì 30/4, tôi chạy qua Mỹ. Thời gian đầu mới tới Mỹ, tôi cũng giống như mọi người phải bắt đầu cuộc sống mới, học tiếng Anh, làm những công việc như rửa chén, rửa bát. Tôi làm những việc này được vài năm thì bắt đầu đi học lại.
Trà Mi: Hồi ở Việt Nam, thành tích học tập của tiến sĩ thế nào?
Tiến sĩ Tiến: Tôi thường đứng từ hạng 1 tới hạng 10, chứ không phải nhất trường. Tôi chơi thể thao môn bóng bàn, là vô địch bóng bàn tỉnh Gia Định và vô địch bóng bàn Hướng đạo sinh toàn quốc.
Trà Mi: Qua Mỹ bắt đầu đi học lại ông bắt đầu từ lớp nào và những khó khăn ban đầu ra sao?
Tiến sĩ Tiến: Năm đầu tiên tôi vào thẳng đại học luôn. Cũng như các học sinh ngoại quốc khác tới Mỹ, mình thường giỏi toán nhưng các môn học khác mình nghe hiểu lờ vờ. Những khó khăn tôi gặp những năm đầu là về ngôn ngữ, phong tục tạp quán, và những khó khăn về đời sống vừa đi học vừa đi làm. Tôi học 3 năm thì xong cử nhân. Năm thứ tư tôi lấy bằng cao học rồi học lên tiến sĩ, lấy bằng tiến sĩ đầu tiên. Tới khi làm việc cho NASA, tôi trở lại trường, vừa đi học vừa đi làm.
Trà Mi: Đã có bằng tiến sĩ rồi cộng thêm rất nhiều văn bằng khác, động cơ nào thúc đẩy ông tiếp tục đam mê theo đuổi con đường học vấn?
Tiến sĩ Tiến: Đó là vì công việc làm của tôi làm về nghiên cứu.
Trà Mi: Nhìn lại chặng đường đã qua, tiến sĩ có thể hồi tưởng lại một vài khó khăn tiêu biểu nhất trong đời của ông là gì?
Tiến sĩ Tiến: Chẳng hạn như lúc tôi mới qua Mỹ. Lúc đó chú tôi làm việc trong một khách sạn ở San Diego. Chú tôi giới thiệu tôi vào làm dọn dẹp vệ sinh khách sạn. Công việc này bên đây không phân biệt là dọn phòng vệ sinh nam hay nữ. Lúc đó tôi bảo là đàn ông ai lại vào lau phòng vệ sinh nữ. Tôi nhất định không vào. Một kỷ niệm khác tôi nhớ mãi là mười mấy năm về sau này khi làm việc cho NASA, tôi có quay lại khách sạn này trong một buổi họp quốc tế.
Trà Mi: Mười mấy năm sau khi trở lại nơi từng làm việc thuở hàn vi trong một vị trí hoàn toàn khác biệt, một người thành công, cảm giác của tiến sĩ lúc đó thế nào?
Tiến sĩ Tiến: Tôi bồi hồi khi quay lại đó, nhìn khung cảnh những căn phòng mình từng lau chùi. Tôi nhớ hồi xưa làm việc ở khách sạn này, mỗi lần khách cần mình mang đồ lên cho họ, mình xung phong lắm, với hy vọng kiếm thêm tiền tip (tiền thưởng công), mà người khách nào chỉ cho mình 5-10 xu, mình thất vọng lắm. Khi tôi trở lại khách sạn đó, tôi cho tiền những người làm việc ở đó rất rộng rãi khi nhờ họ giúp mang đồ cho mình. Vì mình đã trải qua thời gian như họ, mình mới hiểu đời sống của họ thế nào.
Trà Mi: Khi trở lại, có ai ở đó nhận ra tiến sĩ không?
Tiến sĩ Tiến: Tôi nhận ra họ, chứ họ không nhận ra tôi. Sau thời gian làm dọn dẹp ở khách sạn, tôi còn làm rửa chén ở nhà hàng, dọn bàn, rồi lên tới bồi bàn. Tới khi tôi đi học lại, tôi làm công việc trong trường, cùng với sự phụ giúp của người anh và người chú, tôi cũng đủ sống qua ngày. Lên tới cao học, tôi được học bổng hoàn toàn trong thời gian lấy các bằng cao học. Học phí lúc học bằng tiến sĩ thứ nhì do sở làm tôi chi trả. Những khó khăn trong đời sống hằng ngày đa số là về vấn đề trả tiền nhà. Còn ăn uống thì chẳng dám đi ăn ngoài.
Trà Mi: Những bước đầu khó khăn đó, tiến sĩ có cảm giác mặc cảm, cảm giác bị người ta nhìn với ánh mắt kỳ thị hay phân biệt không?
Tiến sĩ Tiến: Tôi đi rất nhiều nước và thấy rằng nước Mỹ này là ít kỳ thị nhất. Họ cho mình cơ hội để làm. Trong cơ hội đó, mình phải làm đúng tiêu chuẩn họ nghĩ.
Trà Mi: Một câu chuyện thành công luôn có giá phải trả. Với những cái giá mà tiến sĩ đã trả để có được vị trí thành công hôm nay, nhìn lại, ông nghiệm ra cho mình điều gì?
Tiến sĩ Tiến: Đối với tôi, ngay từ các công việc nhỏ nhặt nhất như lau chùi cho tới công việc tôi đang làm hiện thời, lúc nào tôi cũng chú tâm vào làm việc hết sức mình, không lãng phí. Kinh nghiệm trong đời sống thăng trầm cho tôi thấy bao giờ cũng vậy, khi mình làm hết khả năng của mình, sự thành công dần dần cũng sẽ tới. Tùy theo số mệnh mỗi người, có người thành công đến nhanh, có người chậm. Nhưng khi mình bỏ hết sức ra làm, tôi chắc chắn sự thành công sẽ tới, không sớm thì muộn. Ông trời không bao giờ bỏ quên những người làm hết sức mình.
Trà Mi: Để thành công, ngoài yếu tố nỗ lực cũng nhờ tới yếu tố may mắn cộng hưởng với tư chất ham học. Ba tố chất chính đó chiếm tỷ lệ thế nào trong sự thành công của tiến sĩ?
Tiến sĩ Tiến: Khi còn nhỏ, ba tôi thường bảo tôi lớn lên phải làm kỹ sư điện, nhưng lúc đó tôi không thích học, tôi chỉ thích đi đánh bóng bàn. Khi rời Việt Nam, tôi vẫn nghĩ qua Mỹ sẽ sống nhờ vào nghề đánh bóng bàn và sẽ thành công trong phương diện đó, chứ tôi không nghĩ đến chuyện học hành gì cả. Khi qua Mỹ, có anh bạn giới thiệu tôi đánh bóng bàn đọ sức với một nữ vô địch của tiểu bang California. Là vô địch bóng bàn toàn tỉnh Gia Định, toàn trường, và vô địch của Hướng đạo sinh toàn quốc, tôi nghĩ sẽ thắng cô ta. Nhưng khi ra đánh, tôi thua cô ấy cả 3 trận. Lúc đó tôi mới vỡ lẽ vì đánh với vô địch của tiểu bang thôi mà tôi còn thua, thì làm sao mơ đến vô địch nước Mỹ và làm sao có thể sống bằng nghề bóng bàn. Tôi thấy không xong, quyết định phải đi học lại. Chuyện này tôi kể để thấy rằng những dự tính của mình chưa chắc được ông trời chiều lòng. Mình định thế, nhưng thời cuộc và hoàn cảnh xung quanh cho thấy mình làm không xong, và mình phải đổi hướng.
Trà Mi: Giữa tư chất hiếu học và nỗ lực phải bỏ ra để thành công, yếu tố nào vượt trội hơn trong thành công của tiến sĩ?
Tiến sĩ Tiến: Bản chất ít nhất phải chiếm 60%, bản chất của tôi là làm việc hết mình dù việc nhỏ hay việc lớn. Phải làm tới nơi tới chốn, tôi nghĩ đó là quan trọng nhất, phải chăm chỉ. Tôi thấy nhiều người có thể là thông minh vượt bậc, nhưng lại làm qua loa. Còn một người chăm chỉ dần dần sẽ vượt qua mặt họ.
Trà Mi: Ước mơ thành công đã thành hiện thực, giờ đây nhìn ra tương lai, tiến sĩ có ước mơ gì cho bản thân mình nữa không?
Tiến sĩ Tiến: Ước mơ sâu xa nhất của tôi là sau này có cơ hội về Việt Nam đóng góp trong lĩnh vực khoa học.
Trà Mi: Vì sao ước mơ này hiện giờ tiến sĩ chưa hoàn thành được hoặc bắt đầu được?
Tiến sĩ Tiến: Vì đời sống hằng ngày vì những việc mình phải làm để ‘trả nợ đời’. Xong hết rồi mình mới có cơ hội làm những chuyện mình thật sự muốn làm.
Trà Mi: Nếu có người nhận xét rằng nhân tài người Việt ở nước ngoài ít người hướng về phục vụ quê cha đất tổ, ý kiến của ông ra sao?
Tiến sĩ Tiến: Tôi không đồng ý. Tôi có nhiều bạn bè thành công khá nổi tiếng và rất giỏi. Họ có lòng và có suy nghĩ giống tôi, nghĩa là có dịp nào họ có thể đóng góp được thì họ cũng sẽ sẵn sàng.
Trà Mi: Đó là về những khó khăn chủ quan. Thế có yếu tố khó khăn khách quan nào ngăn cản việc này không?
Tiến sĩ Tiến: Về mặt khách quan, hiện giờ Việt Nam cũng mở rộng. Tôi không thấy đây là vấn đề. Quan trọng nhất là bản thân mình có thể bỏ thời gian và công việc để làm những việc đó hay không. Đa số các anh em bạn tôi đều gặp vấn đề như con còn nhỏ, họ phải nuôi con lớn ăn học. Sau đó họ mới có thời gian làm những việc họ muốn.
Trà Mi: Người Việt Nam ra nước ngoài có vị trí thành công tỏa sáng hơn ở trong nước. Những người thành công ở nước ngoài cũng nghĩ rằng nếu họ còn trong nước thì chưa chắc họ thành công tới được vị trí như vậy. Câu hỏi mọi người đặt ra là làm thế nào để Việt Nam có được những nhân vật tài giỏi có những phát minh khoa học được tôn vinh? Vai trò của người trẻ và của xã hội trong nước thế nào trong việc đào tạo nhân tài, ý kiến tiến sĩ ra sao?
Tiến sĩ Tiến: Vấn đề này vừa tế nhị vừa phức tạp. Tế nhị ở chỗ những người ra khỏi nước Việt Nam thành công hơn là khi họ ở trong Việt Nam. Ở Việt Nam có những người rất giỏi, thông minh vượt bậc, nhưng cách học trong nước theo kiểu từ chương. Còn cách học bên này không bắt mình phải nhớ mà ngược lại bắt mình phải hiểu. Ví dụ như học từ chương thì không thể nào lấy được bằng tiến sĩ bên này. Anh phải nghĩ ra được cái gì mới thì mới lấy được bằng tiến sĩ bên này. Người lấy tiến sĩ bên này không phải là thành công hơn người ở Việt Nam. Ở Việt Nam cách học như vậy sẽ đào tạo ra con người như vậy. Làm thế nào để những người trong nước được phát triển giống những người ở ngoài nước, việc này phải trở lại nguồn gốc của nó. Cũng cần một thời gian để Việt Nam thay đổi cách học. Tôi nghĩ 10, 20 năm nữa cách học từ chương tại Việt Nam sẽ bị thoái hóa. Họ đang cải thiện đường lối giáo dục. Hiện giờ hệ thống internet và sự giao lưu giữa hai nước Mỹ-Việt rất mở rộng cho nên họ có nhiều thông tin và cũng cập nhật những dữ kiện bên này.
Trà Mi: Đối với những người bạn trẻ trong nước đang nghe câu chuyện thành công của tiến sĩ Nguyễn Mạnh Tiến, ông có thông điệp nào muốn nhắn gửi tới họ?
Tiến sĩ Tiến: Đừng nên câu nệ chuyện mình làm phải tương đương với bằng cấp của mình. Công việc nào mình cũng nên làm và khi làm thì nên làm hết sức mình. Đó cũng là lời khuyên của tôi muốn chuyển tới anh em trong nước.