"Cám Ơn Đời Mỗi Sớm Mai Thức Dậy, Ta có Thêm Ngày Nữa Để Yêu Thương"
"Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường"
"Khi đối mặt với khó khăn, hãy nhớ rằng những thử thách không phải để hủy hoại bạn mà là để khuyến khích và khiến bạn mạnh mẽ hơn."Studs tổng hợp
"Kẻ bỏ cuộc không bao giờ chiến thắng, người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc"
“Không phải chỉ có đàn ông mới chinh phục thế giới” Lưu Hiểu Khánh
“Thành công là thuốc bổ tốt nhất dành cho phụ nữ” Lưu Hiểu Khánh
"Khi bạn còn tự tin ở mình thì người khác vẫn còn tin bạn"
Nếu bạn không mở tâm ra cho người khác thì bác sĩ bắt buộc phải mở tim bạn ra thôi!!!
Mọi ý kiến đóng góp, quảng cáo và bài vở cho Vietsanhbuoc, mong bạn đọc gửi về hộp thư :
tramtphan@gmail.com
CÔNG TY TÀI CHÁNH HÀNG ĐẦU NƯỚC MỸ ĐANG TUYỂN DỤNG CHUYÊN VIÊN BẢO HIỂM VÀ CỐ VẤN TÀI CHÁNH VÀ ĐẦU TƯ (LIFE INSURANCE, FINANCIAL PLANNING AND INVESTMENT) CÓ ĐÀO TẠO CÁC KHÓA HỌC MIỂN PHÍ
XIN LIÊN LẠC CÔ TRÂM: 503 734 6247
Mọi người thường không quan tâm đến Bảo Hiểm Nhân Thọ vì Bảo hiểm Nhân Thọ là sản phẩm chỉ mua khi không cần, còn khi cần rồi thì không thể mua được.
Các bạn hãy tiết kiệm khoảng 1% thu nhập của mình để mua Bảo Hiểm Nhân Thọ giúp tinh thần mình được thoải mái, an tâm về tài chính cho những người thân yêu.
Các bạn muốn bảo vệ gia đình mình với những điều không ngờ xảy ra,muốn để dành tiền cho con học Đại Học, muốn để dành tiền về hưu, muốn có tiền thu nhập cố định khi về già, muốn đầu tư số tiền nhỏ trong tay, các bạn không biết làm gì, xin liên lạc chuyên viên cố vấn tài chánh Cô Trâm: 503 734 6247
Hy vọng được phục vụ các bạn.
Hy vọng được phục vụ các bạn.
TIN NONG MOI NGAY
TIN NONG MOI NGAY
Friday, March 15, 2013
Không bao giờ quá muộn để thực hiện ước mơ
Bạn phải có một mơ ước cho mình. Khi không còn ước mơ nữa, khi
ấy là bạn đã chết.
Mint(Dịch từ
NaturalHealth)
Ngày đầu tiên ở trường, sau khi giáo sư giới thiệu về bản thân,
ông đã đố chúng tôi xem trong lớp có gì khác lạ. Tôi đứng lên và nhìn xung quanh
thì bỗng có một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai. Tôi quay lại và thấy một cụ già
nhỏ bé, nhăn nheo đang mỉm cười - một nụ cười bừng sáng.
Bà nói: "Chào cậu, tôi tên là Rose. Tôi tám mươi bảy tuổi. Tôi
bắt tay cậu một cái được không?". Tôi cười to và vui vẻ đáp lại: "Dĩ nhiên
rồi!", và thế là bà cụ bắt tay tôi một cái thật chặt.
- Sao bà lại đi học vào cái tuổi còn quá 'ngây thơ' này? - tôi
đùa.
Bà cũng đùa lại:
- Tôi tới đây tìm một người chồng giàu có, làm đám cưới, có thêm
vài đứa nhóc, rồi nghỉ hưu và đi du lịch.
"Ối, bà hài hước thật!", tôi thực sự tò mò muốn biết cái gì đã
thúc đẩy bà cụ thử sức vào cái tuổi này.
- Tôi luôn mơ ước được đi học đại học, và bây giờ thì tôi được
đi học đây! - bà cụ nói.
Sau buổi học, chúng tôi đi về hội quán sinh viên để làm một ly
socola nóng. Tôi và bà đã trở thành bạn ngay sau đó, và chỉ sau ba tháng chúng
tôi đã cùng nhau tan lớp, tiếp đó là những câu chuyện không bao giờ dứt. Tôi
luôn thích thú lắng nghe "cỗ máy thời gian" này, nghe bà chia sẻ những kinh
nghiệm và những triết lý thâm thúy về cuộc đời.
Trong năm đó bà Rose đã trở thành biểu tượng của trường tôi. Bà
kết bạn ở bất cứ nơi nào bà đến chơi. Bà thích ăn mặc lịch sự trước mọi người.
Cuối học kỳ, chúng tôi mời bà Rose đến nói chuyện trong một bữa tiệc của đội
bóng, và tôi không bao giờ quên được những gì bà đã nói với chúng tôi. Bà trang
trọng bước lên bục, mỉm cười và nói:
"Chúng ta không nên ngừng hoạt động. Có bốn bí quyết để có được
tuổi trẻ, hạnh phúc và thành công. Đó là:
- Bạn phải cười và tìm thấy một chuyện vui, hài hước mỗi
ngày.
- Bạn phải có một mơ ước riêng cho mình. Khi không còn ước mơ
nữa, khi ấy là bạn đã chết. Có bao nhiêu người quanh chúng ta, tuy đi đi lại lại
đó mà không biết mình đã chết.
- Có một sự khác biệt lớn giữa già đi và trưởng thành. Nếu bạn
19 tuổi và nằm trọn trên giường một năm, không có được bất cứ sự cống hiến nào
cho cuộc đời, bạn sẽ già đi thành người 20. Ai rồi cũng phải trải qua điều này,
thậm chí không cần tài năng và danh vọng gì bạn cũng sẽ già đi trong nay mai.
Trong khi đó, nếu biết tìm ra những cơ hội để trải nghiệm và hoàn thiện, bạn sẽ
không bị già đi mà sẽ còn trưởng thành hơn rất nhiều.
- Cuối cùng, đó là không hối tiếc. Bọn lớn tuổi chúng tôi thường
không tiếc những gì mình đã làm, mà chúng tôi chỉ tiếc những gì mình chưa làm.
Chỉ những người còn mang hối tiếc mới là người sợ chết".
Bà kết thúc bằng cách hát cho chúng tôi nghe bài "Đóa hồng". Bà
"thách" bọn tôi học thuộc lời ca và sống như lời bài hát đó.
Vào một ngày cuối năm, trước lễ tốt nghiệp chừng một tuần, bà
Rose ra đi thanh thản sau một giấc ngủ dài. Hơn hai nghìn sinh viên của trường
đã đến dự lễ tang của bà - người bạn đồng môn đã dạy cho chúng tôi bài học:
không bao giờ là quá trễ để thực hiện điều mình ao ước.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment